Thứ Bảy, 20 tháng 12, 2008

Tài Chính

Kỳ 4: Kiếm Tiền

“Công việc – JOB” là viết tắc của “Vượt qua sự túng quẫn - Just Over Broke”.

Khi nói về tiền bạc, phần lớn mọi người làm theo một công thức chung mà họ học được ở trường. Đó là làm việc để kiếm tiền. Liệu một công việc có phải là giải pháp tốt nhất để vượt qua nỗi lo này hay không? Câu trả lời là: “không, công việc chỉ là giải pháp ngắn hạn cho một vấn đề dài hạn thôi.”


Thông thường, nguồn thu nhập duy nhất của nhiều người là tiền lương. Sinh kế của họ phụ thuộc vào các ông chủ. Nhưng! thực tế là người chủ không có bổn phận làm cho họ giàu có, mà chỉ có bổn phận làm sao mỗi tháng các nhân viên nhận đủ số lương theo thỏa thuận hợp đồng lao động. Nếu họ muốn giàu, đó là việc làm của họ. Mục đích đi làm chính là học hỏi những kỹ năng lâu dài cần thiết cho bạn sau này.

Suy nghĩ của đa số thanh niên là học gì thì sẽ làm nấy. Sai lầm trong vấn đề này là rất nhiều người quên nghĩ đến việc kinh doanh riêng của mình. Suốt đời họ quan tâm đến việc kinh doanh của một người nào khác và giúp cho người đó giàu lên. Nên có cơ hội ở ngay trước mắt mọi người, nhưng hầu hết người ta không thấy được chúng vì họ đang bận kiếm tiền và sự bảo đảm công việc nên họ chỉ thấy được 2 thứ đó thôi – You only see what your eyes want to see.

Với hầu hết mọi người, chúng ta phải giữ lấy nghề nghiệp của mình và dựa vào tiền lương để kiếm tài sản. Vì nếu hôm nay chúng ta ngưng làm việc thì bạn tồn tại được bao lâu? Do đó, hãy sống khiêm tốn, tập trung mọi nỗ lực để mua và tạo những tài sản có khả năng phát sinh thu nhập. Cố gắng chiết giảm tiêu sản và chi phí xuống, chúng ta sẽ có nhiều tiền hơn để đổ vào cột tài sản.

Cash Flow
Tài SảnTiêu Sản
LươngTiền nhà
Tiền ăn
Tiền săng
Tiền internet
Tiền điện
Tình phí

Khi vòng quay tiền mặt của bạn phát triển lên, bạn có thể mua một vài thứ đồ dùng xa xỉ. Một điều quan trọng cần nhớ là: người giàu mua những thứ xa xỉ này sau cùng, trong lúc người nghèo và người trung lưu có khuynh hướng mua chúng trước hết.

  • Những người có kinh nghiệm hay những người giàu thường xây dựng cột tài sản của họ trước tiên. Sau đó họ sẽ dùng thu nhập phát sinh từ cột tài sản để mua những thứ xa xỉ.
  • Người nghèo, người trung lưu thì ngược lại.

Thay vì làm việc cực nhọc để tiêu xài. Chúng ta hãy làm việc cực nhọc chỉ để thu thập thêm nhiều tài sản.

Kỳ 5: Chuyên Môn và Kinh Doanh

Thứ Năm, 20 tháng 11, 2008

Tài Chính

Kỳ 3: Năng Lực Tài Chính

Trường học được thiết kế để để tạo ra những người lao động giỏi hơn là những người chủ doanh nghiệp. Do đó sau khi tốt nghiệp sinh viên tìm kiếm việc làm hơn là cơ hội. Các sinh viên tốt nghiệp ra trường vẫn chưa được trang bị các kiến thức về tài chính.

Chúng ta thường kiếm tiền bằng kỹ năng nghề nghiệp của mình và đa số sinh viên rời trường mà không có một kỹ năng tài chính nào, nên dù hàng triệu người có học theo đuổi nghề nghiệp của mình một cách thành công, họ vẫn gặp phải rất nhiều khó khăn về tài chính. Họ làm việc vất vả nhưng không giàu được. Điều thiếu sót trong vốn học của họ không phải là làm thế nào để kiếm tiền, mà là làm thế nào để sử dụng tiền. Cái đó gọi là năng lực tài chính – bạn làm gì với tiền bạc sau khi đã kiếm ra chúng, làm sao để giữ không cho người khác chiếm lấy, bạn giữ chúng được bao lâu, tiền bạc sẽ làm việc cho bạn như thế nào?

Một người có thể được học hành tới nơi tới chốn, thành công trong gia đình và sự nghiệp nhưng vẫn không hiểu gì về tài chính. Những người này thường phải làm việc nhiều hơn cần thiết vì họ đã học cách làm việc chăm chỉ, nhưng không được học cách buộc tiền bạc phải làm việc cho mình. Họ không biết rằng chính cách tiêu xài tiền của họ, là nguyên nhân chính gây ra những cuộc vật lộn về tài chính.

Người ta thường làm một việc gì đó vì những người khác cũng làm như vậy. Họ thích ứng mà không chịu đặt câu hỏi. Họ lặp lại một cách không suy nghĩ những điều họ nghe được, những ý tưởng theo kiểu “hãy tìm một công việc ổn định”, “đừng mạo hiểm”...

Hiểu biết về tài chính đã tạo nên sự suy nghĩ khác nhau giữa 2 người. Một người nghĩ rằng ngôi nhà là một tài sản, còn người kia nghĩ rằng nó là một tiêu sản.

Kỳ 4: Kiếm Tiền

Thứ Hai, 20 tháng 10, 2008

Bất Bình Đẳng Giới Từ Thực Tế

Dù là thế hệ X X đi nữa, VN vẫn tồn tại tình trạng bất bình đẳng giới.

Trong bài “chính phụ nữ tạo nên bất bình đẳng giới” Thu đã có nói về nguyên nhân dẫn đến bất bình đẳng giới trong xã hội. Bài này sẽ cho mọi người thấy một ví dụ thực tế về nguyên nhân dẫn đến bất bình đẳng giới này.

Ngày 21/8/2008, Thu giúp một cô đồng nghiệp trong việc đánh giá website do một cty khác làm. Người phụ nữ kia là giám đốc của cty nhận sản xuất website cho cô bạn này. Xong việc, hai người phụ nữ nói chuyện gia đình sự nghiệp dần dần trượt qua vấn đề bất bình đẳng giới với sự chứng kiến của Thu.

...

Giám đốc(GĐ): Lúc xưa mình học Đại Học Ngoại Ngữ, ra trường đi làm hướng dẫn viên du lịch. Sau này thấy ông xã mở cty mà cứ lơ ngơ việc sổ sách và thuế má nên mới hi sinh công việc của mình về vun đắp cho chồng.

Cô bạn(CB): Mình cũng hi sinh cho ông xã, nhưng hi sinh theo nghĩa khác.

GĐ: Nghĩa là sao?

CB: À, ngắn gọn là thế này. Chừ mình chỉ sống với mấy đứa con.

CB: Sau này mà có lập gia đình lần nữa cũng chọn những người làm kỹ thuật. Chọn những người làm kinh doanh ăn nói ngọt ngào nhưng sau khi cưới thì khác hẳn. Sau khi lập gia đình, bố chồng có nói: “Ở nhà này thì đừng có đòi hỏi chuỵên bình đẳng giới”. Mình nghĩ trong bụng, nếu chưa lập gia đình, bố mà nói vậy thì con sẽ không bao giờ lấy con trai của bố.

GD: Mình cũng có một cô bạn thân, khi yêu nhau thì săn đón cưng chiều ghê lắm. Nhưng ngay sau ngày lập gia đình thì mọi việc xoay chuyển 180 độ. Đi làm việc xã hội về còn phải đầu tắc mặt tối chuyện gia đình. Còn chồng phè phè nằm đọc báo.

GĐ: Mình có hỏi chuyện ông chồng, ông chồng trả lời: “Đàn bà thì phải...” Nên từ đó mình không nói chuyện với ổng nữa.

GĐ: Thế hệ 7x tụi mình, hoặc 8x thì còn như zậy. Chứ thế hệ 9x trở đi thì khác rồi.

Thu: Thôi mấy bà ơi, mấy bà là 7x, mang tư tưởng bất bình đẳng giới đó rồi dạy lại con gái mấy bà. Nên đừng nói 9x, mà thế hệ X X đi nữa cũng như vậy thôi. Vì nó đã được mấy bà dạy cho tư tưởng bất bình đẳng từ nhỏ rồi.

GĐ: A, đúng rồi. Cảm ơn Thu.

GD: Mình không muốn chuyện bất bình đẳng giới đó nhưng cũng dạy cho đứa con gái mình như vậy. Thấy con gái mình học lớp 10 cũng bắt đầu có bạn trai. Mình đưa nó cuốn Lão Tử cho nó đọc, đọc xong rồi mình mới giải thích cho nó về Công Dung Ngôn Hanh, Tam Tòng, Tứ Đức. Khuyên nó nên chọn những người con trai có học và sau này có chồng thì phải biết làm sao. Vì đàn ông họ chỉ mạnh mẽ bề ngoài, còn bên trong họ yếu đuối lắm. Nếu như họ có chuyện này nọ ở ngoài đường thì cũng bỏ qua và tìm cách khuyên nhủ họ để gia đình yên ấm. Dạy nó làm việc nhà...

GĐ: Còn đứa con trai thì kệ nó, muốn đi chơi bời, yêu đương gì cũng được. Đặc biệt là không phải làm việc nhà.

GD: Mà lẽ ra mình phải dạy con gái và con trai như nhau. Và khuyên nó phải tự lập, có sự nghiệp riêng, biết chia sẻ với người khác và tìm người bạn đời có thể chia sẻ với mình mới đúng.

...

Mọi người thấy đó, bất bình đẳng giới một phần là do xã hội cũ để lại. Nhưng phần lớn là do phụ nữ tự dẫm lên chân mình. Hay nói cách khác, chính phụ nữ tạo nên bất bình đẳng giới.

Xem Thêm

Thứ Ba, 23 tháng 9, 2008

Lê Trung Thu ~ Connect2you

Những gì Thu muốn nói là: “Thu muốn xây dựng mối quan hệ lâu dài và bền vững với bạn bè.”

  • Connect to you: “Làm bạn tui nghen”
  • Connect two you: “Giữ liên lạc thường xuyên nhé” hoặc “đừng quên tui đó.”

Lấy ý tưởng từ hình tượng một người đưa tay nhấn công tắc điện:

  • Lòng bàn tay úp, cánh tay chùng, ngón trỏ cong để diện tích của phần mềm ở ngón trỏ tiếp xúc với công tắc điện nhiều nhất.
  • Khi chạm công tắc, một lực nhỏ từ ngón tay và cánh tay tác động lên công tắc.
  • Lực tác động tạo nên sự tương tác giữ ngón tay và công tắc tạo nên sự kết nối(connect). Hậu quả là bóng đèn sáng.
Ký hiệu connect2you

Lê Trung Thu ~ Connect2you

  • "Làm bạn tui nghen"
  • "Giữ liên lạc thường xuyên nhé" / "đừng quên tui đó"

Khi bạn online và thấy avatar của Thu chỉ về hướng bạn hoặc trong trường hợp đặc biệt nào đó Thu chỉ ngón tay(lòng bàn tay úp) về hướng bạn thì đó là sự mong muốn: “đừng quên tui đó.”

Khác với khẩu hiệu “sống làm việc theo hiến pháp và pháp luật”. Khẩu hiệu connect2you không tạo nên sự ràng buộc cứng nhắc mà hơn hết là sự ảnh hưởng(sticky). Tạo sự ảnh hưởng với người khác bằng chính bản thân mình - một người có lý tưởng sống, tích cực, tiến bộ, thiện chí, chừng mực, chân thành và biết suy nghĩ cho người khác. Điều này không có nghĩa là sẽ làm việc gì trái pháp luật hoặc lương tâm.

“Làm bạn tui nghen”

Xem Thêm

Thứ Bảy, 20 tháng 9, 2008

Tài Chính

Kỳ 2: Vòng Luẩn Quẩn – Rat Race

Hầu hết mọi người không thấy được những cái bẫy họ đang mắt vào chỉ vì tầm nhìn của họ quá hẹp và bị kẹt vào lối mòn suy nghĩ.

Vòng Tròn Vô Nghĩa - Rat Race

Rat Race

A rat race is a term used for an endless, self-defeating or pointless pursuit...

Đầu tiên, nỗi lo không có tiền buộc họ phải làm việc, và khi họ lãnh lương thì sự tham lam hoặc lòng thèm muốn khiến họ bắt đầu nghĩ đến những thứ tuyệt vời mà tiền bạc có thể mua được. Khi có được nhiều tiền hơn, họ sẽ tiếp tục cái vòng luẩn quẩn trên bằng cách gia tăng các chi phí. Nỗi lo sợ không có tiền kìm giữ họ trong cái cạm bẫy: đi làm, kiếm tiền, đi làm, kiếm tiền, hy vọng nỗi lo sẽ vơi đi.

Những người trung lưu luôn gặp phải những khó khăn tài chính không dứt vì thu nhập chính của họ là tiền lương, và khi tiền lương tăng thì thuế cũng tăng. Mà khi lương tăng thì các chi phí của họ cũng có khuynh hướng gia tăng bằng số tiền dư, vì vậy mà xuất hiện cụm từ “Rat Race”.

Bởi vì tiền bạc không giải quyết được vấn đề. Người ta ham muốn tiền bạc vì những niềm vui mà họ nghĩ rằng nó có thể mua được. Nhưng niềm vui do tiền bạc mang đến thường rất ngắn ngủi và người ta lại cần tiền để có được những nhiềm vui khác, những điều thú vị hơn, tiện nghi hơn, an toàn hơn.

Nếu bạn mắt nợ quá nhiều, đời sẽ lấy hết mọi thứ bạn có... thời giờ, công việc, ngôi nhà, cuộc sống, lòng tự tin của bạn, và tướt đoạt luôn cả lòng tự trọng của chính bạn nếu bạn buông xuôi và phó mặc tất cả.

Đến lúc này bạn mới hiểu được câu trong bài "để ta trả lời mi tại sao"

"...Không có tiền mi chẳng có gì cả, kể cả quyền được sống, quyền tự do và quyền mưu cầu hạnh phúc..."

Kỳ 3: Năng Lực Tài Chính

Xem Thêm

Thứ Tư, 27 tháng 8, 2008

Phần Mềm Việt Nam

PC World VN:"Add-on tốt nhất cho Firefox thuộc về người Việt"

Dương Thành An & Add-on Pencil

Dương Thành An đã đoạt giải thưởng phát triển add-on tốt nhất cho trình duyệt Firefox 3 với sản phẩm Pencil, một công cụ phác thảo giao diện người dùng. PC World VN đã trao đổi với anh An xoay quanh add-on này:

Là người Việt Nam đoạt giải, anh đánh giá thế nào về các sản phẩm dự thi khác của các nhà phát triển nước bạn?

"Thực sự là lúc đầu An cũng không dám nghĩ mình sẽ đoạt giải nhất và thật sự hạnh phúc khi nhận được tin từ ban giám khảo. Khi đọc bảng công bố kết quả, An thật sự hạnh phúc khi thấy tên mình được viết một cách đầy đủ bằng tiếng Việt có dấu..."

Thu: Khi đọc bảng công bố kết quả, An thật sự hạnh phúc khi thấy tên mình được viết một cách đầy đủ bằng tiếng Việt có dấu. <~~

Dương Thành An: seo

Thu: Trong câu vừa rồi của bác đã chứa niềm tự hào dân tộc rồi

Dương Thành An: :P

Vận động viên đoạt huy chương vàng

Vận động viên hạnh phúc khi quấn quanh mình một lá cờ tổ quốc trước ống kính máy quay của bạn bè thế giới.

Dương Thành An

An thật sự hạnh phúc khi thấy tên mình được viết một cách đầy đủ bằng tiếng Việt có dấu.

Trong 5 năm qua, đã có nhiều sản phẩm của người VN sản xuất cho người VN xài. Lần này cộng đồng thế giới đã biết đến việc ngừơi VN sản xuất sản phẩm cho thế giới xài. Các vận động viên hạnh phúc khi quấn quanh mình một lá cờ tổ quốc trước ống kính máy quay của bạn bè thế giới. Giờ Dương Thành An đã hạnh phúc khi thế giới viết tên của mình bằng tiếng Việt có dấu.

Con zịt(tên thân mật của Dương Thành An) chờ đó, sớm muộn gì thế giới cũng viết tên tui bằng tiếng Việt có dấu ;))

Trích Dẫn
Xem Thêm

Thứ Tư, 20 tháng 8, 2008

Tài Chính

Kỳ 1: Khởi Đầu của Sự Thiếu Hiểu Biết về Tài Chính

Trường học được thiết kế để tạo ra những người lao động tốt chứ không phải là những ông chủ giỏi.

Hầu hết mọi người khi còn nhỏ đều bị hỏi: “cháu muốn trở thành ai khi lớn lên?” Mọi câu trả lời đều thường là giáo viên, bác sĩ, ca sĩ... nghĩa là từ nhỏ trẻ con đã có định hướng trở thành một người làm công hoặc làm tư. Trong khi đó không có một sự uống nắn nào để trở thành một người doanh nhân hoặc một nhà đầu tư.

Chúng ta đến trường, học một nghề gì đó, vui vẻ làm việc và kiếm được nhiều tiền. Một ngày kia chúng ta thức dậy với những rắc rối tài chính khổng lồ và không thể ngưng làm việc được nữa. Đó là cái giá của việc chỉ biết làm việc vì tiền thay vì học cách buộc tiền bạc làm việc cho mình.

Sự khác biệt lớn giữa trường học và đời sống là ở trường, họ dạy học sinh phải tự làm bài thi của mình. Nếu một học sinh tìm cách hợp tác trong lúc thi, hành vi đó bị qui ngay là “gian lận”. Còn trong thế giới kinh doanh, các chủ doanh nghiệp hợp tác với nhau trong lúc “thi” và mỗi ngày đều là ngày thi đối với họ.

Khi rời trường, hầu hết chúng ta đều biết rằng thế giới thực ngoài cửa trường học đòi hỏi những điều khác ngoài điểm số. Những từ như “gan góc”, “can đảm”, “bạo dạn”, “khéo léo”, “táo bạo”, “kiên quyết”, “tài giỏi”... mới là những từ quan trọng trong câu chuyện tương lai của chúng ta chứ không phải là những điểm số.

Biết là học cho đời đỡ khổ nhưng sau khi tốt nghiệp cấp 3 và rớt đại học, tôi tự hỏi rằng: “sau 12 năm học mình đã học được gì và có thể làm được những việc gì để sống?”. Tại sao trường lớp lại không dạy tôi những môn học mà tôi có thể sử dụng sau khi ra trường, hơn là những môn học mà tôi biết sẽ chẳng bao giờ cần đến chúng?

Thiếu các kỹ năng tài chính là nguyên nhân gây ra nhiều rắc rối tiền bạc của mọi người sau này.

Kỳ 2: Vòng Luẩn Quẩn – Rat Race

Chủ Nhật, 3 tháng 8, 2008

Vạn Lý Độc Hành

Hôm nay Thu nhìn lại những giá trị bạn bè khắp nơi đã mang lại cho mình.

Bạn bè có nhiều loại và nhiều mức độ thân mật khác nhau:

  • Bạn bè đến từ nhiều môi trường khác nhau, mỗi môi trường làm nên một loại bạn: bạn học, đồng môn ở các câu lạc bộ, đồng nghiệp ở các công ty, đồng đội trong các trận đá banh và cả những người bạn online. Ở đây, mình tìm được những người cùng sở thích, cùng sự quan tâm.
  • Sau một thời gian làm bạn, những hoạt động(action) có sự tương tác(interaction) giữa 2 người sẽ tạo nên sự kết dính(sticky). Sự kết dính ngày càng nhiều làm cho một mối quan hệ phát triển qua nhiều cấp độ: xa lạ, biết, quen, bạn, bạn thân.

Cứ là chính mình trong những tình huống hằng ngày cũng dễ dàng tìm được những người chung định hướng và quan điểm:

  • Chung định hướng - cứ đến nơi mình thích, những người cùng sở thích với mình ở đó: Mối quan hệ bạn bè cũng thật ngắn ngủi như đợt đi bộ lên Langbiang. Cứ nghĩ chỉ có 1 thằng chán đời như mình mới đi bộ lên trên đỉnh núi. Ai ngờ đâu, leo được nữa đường gặp 1 nhóm 4 người bạn cũng đang đi bộ lên đỉnh. Gom thành nhóm 5 người đi lên đỉnh, lên tới nơi ngắm cảnh xong cùng đón xe xuống núi rồi đường ai nấy đi. Mối quan hệ ngắn ngủi vì chỉ có chung nhau tới đó.
  • Chung quan điểm - cứ nói điều mình suy nghĩ, sẽ có người đồng cảm với mình: Không ngần ngại sử dụng lý lẻ để lên tiếng đấu tranh cho quyền lợi hợp pháp của mình và mọi ngừơi, Thu đã có thêm những người hổ trợ. Về sau, họ là những người bạn rất thân của Thu ở Hồ Chí Minh này. Nhờ có những tình huống óai ăm như thế này trong cuộc sống, Thu xây dựng được những mối quan hệ chân thành.

Rủ một người bạn đi đến nơi mình thích, làm việc mình cho là đúng nhưng họ không mặn mà là bình thường. Bạn bè đâu phải lúc nào cũng cùng định hướng và quan điểm với nhau. Hay đúng hơn, bạn bè chỉ là cùng đoạn đường đó, ở ngã rẻ thì đường ai nấy đi. Tìm một người đồng hành suốt một đoạn đường dài không phải chuyện đơn giản, chưa tìm thấy thì vẫn cứ đi một mình – vạn lý độc hành.

Vốn là người thẳng thắn, sống tích cực và chân thành với mọi người xung quanh. Thu xây dựng mối quan hệ dựa trên lòng tin và sự tôn trọng. Bạn bè của Thu đa dạng về tầng lớp, học vấn, tuổi tác cũng như địa vị xã hội. Mỗi khi dành thời gian cho một người thì người đó đã góp phần làm nên qúa khứ của Thu. Thời gian Thu dành cho ngừơi đó càng nhiều chứng tỏ họ là một người rất quan trọng của Thu.

Hôm nay, Thu gởi tặng tất cả bạn bè bài viết này nhân ngày Bạn Bè Quốc Tế. Cảm ơn mọi người đã làm nên quá khứ của Thu. Cảm ơn mọi người đã làm Thu bận bịu. :)

International Friendship Day

August 3 is International Friendship Day for 2008, time to recognise your friends and their contribution to your life. Friendship helps to bring peace and positivity to the globe - a great reason to celebrate!

Friendship Day occours on the first Sunday of August - only once a year - so make the most of it! :) Friends come in many shapes, sizes and guises: school friends, work colleagues, siblings, partners, parents, pets and neighbours. Pull out all the stops and let your friends know they are truly appreciated!

Xem Thêm

Chủ Nhật, 20 tháng 7, 2008

Bảo Vệ Cộng Đồng

Khi soạn thảo quy định quảng cáo dành web mới phát hiện một vấn đề hiển nhiên. Cộng đồng cần được bảo vệ và mình là người đang góp phần làm điều đó.

Từ nhỏ, mình tự do tiếp xúc với tin tức từ nhiều nguồn khác nhau. Cho đến giờ mới biết, những thông tin công bố ra cộng đồng đã có sự chọn lọc. Và bây giờ, với vai trò của một người thiết kế website, nghĩa là mình cũng sẽ là người quay lại bảo vệ chính cộng đồng của mình.

Khi thiết kế website, mình vẫn ý thức rằng: “Mình đang làm công việc quảng bá. Càng nhiều người truy cập và website của mình, ảnh hưởng của mình càng lớn đến cộng đồng. Những ngôn ngữ lai căng, ngôn ngữ @ sẽ tạo điều kiện cho văn hóa phương tây thâm nhập và đánh mất bản sắc dân tộc. Hơn nữa, nó có thể làm hỏng một thế hệ.” Biết là như vậy nhưng không phải muốn là làm được, đôi khi lực bất tòng tâm. Giữ được chừng nào hay chừng đấy.

Nội dung quảng cáo ảnh hưởng khá lớn đến cộng đồng. Tham khảo từ các văn bản pháp luật, các quy định quảng cáo của các website khác như Facebook, Google lại càng thấy rõ điều này.

Những gì không được quảng cáo, quảng bá hoặc phổ biến cho cộng đồng:

  • Dịch vụ thi giúp hoặc làm bài giúp trong các kỳ thi.
  • Họat động nhằm lẫn tránh các đợt kiểm tra chất kích thích.
  • Nội dung có bản quyền khi chưa được cho phép.
  • Hàng giả, hàng kém chất lượng.
  • Dịch vụ đột nhập hoặc bẻ khóa.
  • Hoạt động chữa bệnh bằng phép thuật(chữa bệnh ung thư không dùng thuốc trong 1 đêm) là không được phép.

Nội dung thư điện tử gởi trực tiếp đến người sử dụng cũng bị các điều khỏan về thư rác kiểm sóat.

  • Thư có những từ sau sẽ bị liệt vào thư rác: Miễn phí, giá rẻ, đừng xóa...
  • Thư chưa được xác định là sẽ nhận những thư này.
  • Hoặc không có chức năng từ chối nhận thư.

Để cộng đồng phát triển bền vững, ngoài những ràng buộc của pháp luật còn cần ý thức bảo vệ công đồng của từng người cá nhân.

Xem Thêm

Thứ Sáu, 20 tháng 6, 2008

Sống Thử và Dùng Thử

Tui là người làm việc trong lĩnh vực công nghệ phần mềm. Hơi có bịnh nghề nghiệp nên xin lấy quy trình làm phần mềm ra nói chuyện xã hội đây.

Tại Sao Lại Phải Thử?

Bằng cách này xã hội có được những sản phẩm có chất lượng sử dụng cao.

  • Nhà sản xuất: Chúng tôi muốn cung cấp cho thị trường cái thị trường cần. Để biết họ thật sự cần cái gì từ đó có thể sản xuất được những sản phẩm có giá trị cho xã hội. Do đó chúng tôi tung ra sản phẩm thử nghiệm - dùng thử.
  • Người tiêu dùng: Thật sự khó khi trả tiền cho 1 sản phẩm mà không đáp ứng được nhu cầu sử dụng của tui. Cho tui thử 1 thời gian được không? Nếu được tui sẽ mua.

Thử Những Gì?

  • Nhà sản xuất: Trong lúc chúng tôi thiết kế sản phẩm, chúng tôi gặp một số khó khăn. Thường thì những khó khăn này nằm ở suy nghĩ chủ quan của người thiết kế. Nghĩa là người thiết kế nghĩ vậy là dễ sử dụng rồi nhưng không biết rằng người sử dụng không có kiến thức như người thiết kế. Đôi khi người sử dụng không thể dùng được sản phẩm đó. Chúng tôi sẽ thu thập thông tin này trong quá trình người sử dụng dùng sản phẩm của chúng tôi. Các bạn thấy đó, trong kinh doanh không có cái gì là miễn phí, chúng tôi cho họ dùng thử và chúng tôi thu thập dữ liệu chúng tôi cần để cải thiện sản phẩm.
  • Người tiêu dùng: Trời ơi! Thì dĩ nhiên là hàng ngày mình cần gì thì thử cái đó hoặc những gì làm mình phát sinh nhu cầu tìm kiếm phần mềm đó. Đơn giản vậy mà cũng hỏi. Hừm

Thử Như Thế Nào?

  • Nhà sản xuất: Chúng tôi cho họ xài sản phẩm của chúng tôi với một số hạn chế.
    • Sử dụng trong một khoảng thời gian nhất định.
    • Chỉ cho sử dụng những chức năng chính.
    • Những chức năng bị giới hạn về chất lượng dịch vụ.

    Như vậy chúng tôi vừa thăm dò được thị trường, vừa kiểm tra được chất lượng sản phẩm mới.

  • Người tiêu dùng: Tui chỉ cần xài 1 tính năng của sản phẩm đó thôi. Đôi khi 1 tính năng tui cũng không cần tốt lắm mà cũng chỉ có nhu cầu 1 vài bữa. Lắm lúc, xài xong rồi mới thấy nó không phải cái mình cần. Vậy tội chi phải mua nà.

Liệu Nó Có Hậu Quả Gì Không?

  • Nhà sản xuất: Dĩ nhiên là có chứ.
    • Về đối thủ cạnh tranh: Khi sản phẩm đã tung ra thị trường cho mọi người dùng thử, chúng tôi đã bị nhòm ngó về thị trường, ý tưởng, sẽ đau đầu với các đối thủ cạnh tranh lắm đấy. Tuy nhiên, ý tưởng thì trước sau cũng bị lộ. Thị trường mà màu mỡ đường nào chả có đối thủ cạnh tranh. Phần thắng sẽ nghiên về người có đầu óc chứ không phải là người tới trước.
    • Về phía người sử dụng: Đôi khi họ có thể bẻ khóa các phần mềm dùng thử để xài vĩnh viễn mà không trả tiền. Như vậy chúng tôi sẽ chẳng có gì để tái đầu tư. Tuy nhiên, ở những quốc gia có bộ máy thi hành pháp luật chặt chẽ tỉ lệ này thấp, nó không ảnh hưởng nhiều đến doanh thu của chúng tôi. Người sử dụng cũng phải cân nhắc lắm nếu muốn xé rào kiểu này.
  • Người sử dụng: Khi sử dụng các phần mềm dùng thử, chúng tôi biết rằng nó còn nhiều lỗi. Vì vậy chúng tôi luôn phải cân nhắc liệu sẽ nguy hiểm như thế nào với sự riêng tư và an toàn dữ liệu ở máy cá nhân của mình. Việc sử dụng các phần mềm diệt virut, phần mềm chống gián điệp, tường lửa và các bản vá lỗi thường xuyên có thể sẽ làm chúng tôi yên tâm hơn.

Vậy đó, mọi thứ đều rõ ràng bạn có quyền quyết định mua phần mềm về dùng thử hay dùng thử trước rồi mua.

Xem Thêm

Thứ Ba, 20 tháng 5, 2008

Khi Blogger Viết

Hình ảnh của blogger thể hiện qua phong cách của blog và văn phong được sử dụng trong bài.

Không cần là nhà văn, nhà báo; không được đào tạo qua trường lớp. Mỗi blogger vẫn có những bài viết sâu sắc với ngôn ngữ mộc mạc gần gũi với cộng đồng. Không trang trọng và khách sáo, blogger thể hiện tâm trạng và suy nghĩ của mình qua những bài viết rồi chia sẻ với cộng đồng.

Bắt đầu viết, blogger cũng hay cân nhắc: Viết để viết hay viết để đọc:

Viết để viết – viết để truyền cảm súc; là một cách giải toả khi ta cần trút bỏ những muộn phiền. Viết bất cứ điều gì, viết ra cho nhẹ lòng, để rồi thẳng tay xóa đi, gửi nó vào gió hay xếp làm máy bay thả lên trời cũng được. Dường như khi trong lòng chất chứa nhiều điều khó nói ra thành lời thì văn chương trở nên một cứu cánh về tinh thần, và người ta càng dễ viết ra những ý tứ mới mẻ hơn, độc đáo hơn, những câu văn, câu thơ hay hơn. Những lúc nhiều cảm xúc như thế này, blogger viết những bài không thua kém gì các nhà văn, nhà thơ chuyên nghiệp.

Viết để đọc – viết để truyền thông tin; là cái đáng viết nhất, viết để hiểu rõ mình hơn, viết để mang lại cho mình thêm nhiều sức mạnh, niềm tin và nghị lực. Bên cạnh đó cũng chia sẻ kiến thức, kinh nghiệm của mình với cộng đồng. Những bình luận của blogger khác sẽ cho người viết một cái nhìn đa chiều về vấn đề được đề cập.

“... những người nào biết viết xuống những mục tiêu của mình đều thành công hơn những người không chịu làm điều đó...”

Viết cái mình nghĩ rất là dễ nhưng để bài viết có truyền được cảm xúc của blogger và thông tin họ biết thì rất khó. Có thể sẽ mất rất nhiều thời gian để viết một bài nhưng những bài viết hay sẽ tự quảng bá và làm cho blog có giá trị đặc trưng.

Bài viết có sử dụng thông tin tìm kiếm từ internet và cuốn sách “dạy con làm giàu 2”.

Chủ Nhật, 20 tháng 4, 2008

Xã Giao qua Di Động

Công nghệ thay đổi làm cho xã hội thay đổi theo, nhưng nó luôn chậm hơn. Mọi người đang tự định nghĩa ra các quy tắc mới và cách ứng xử mới cho cái gọi là cá nhân và riêng tư. Sau một thời gian tìm hiểu cách xã giao qua điện thoại di động cũng có được vài thông tin hữu ích – chia sẽ với mọi người:

Không Nên

  • Không bao giờ gọi điện thoại riêng tư trong lúc họp hành.
  • Đứng xa mọi người ít nhất 10 bước lúc nói chuyện.
  • Không nên nói chuyện điện thoai trong thang máy, thư viện, bệnh viện... và đừng nên biểu lộ cảm xúc giao tiếp ở nơi công cộng.
  • Đừng sử dụng chuông có tiếng vang lớn và khuấy động mà có thể làm mất sự tập trung.
  • Không nên nói chuyện qua điện thoại trong khi làm nhiều việc khác.

Nên

  • Lưu số kèm theo tên người sở hữu để có thể quyết định mức độ quan trọng của cuộc gọi.
  • Sử dụng tai nghe ở nơi ồn ào.
  • Cho bạn bè biết giờ nào nên gọi là hợp lý để tiện liên lạc.
  • Gọi điện ở những nơi yên tĩnh là tốt nhất(trong xe, phòng kín...).
  • Cho họ biết cách bạn sử dụng điện thoại như thế nào để họ thông cảm và cũng khuyên họ như vậy.
  • Xin phép gọi lại sau nếu chất lượng âm thanh quá xấu.
  • Thiết lập điện thoại ở chế độ rung khi đang họp, ăn, xem phim, nghe nhạc...

Trong Cuộc Họp

  • Rời phòng họp hoặc làm lơ cuộc gọi để khỏi ngắt ngang luồng thảo luận.

Khi Đi Xe

  • Bất cứ khi nào có thể, hãy nghe điện thoại khi xe đang dừng.
  • Nếu điện thoại reng khi đang lái xe đặc biệt ở trên đường cao tốc hoặc đường có mật độ xe dày đặc, cứ để dịch vụ trả lời tự động làm việc và trả lời cuộc gọi sau. Hoặc dừng xe lại để trả lời cuộc gọi nếu có thể.
  • Để điện thoại ở nơi dễ thấy và dễ lấy.
  • Hoãn tất cả các cuộc gọi khi đang trong điều kiện hoặc tình huống lái xe nguy hiểm.
  • Cho người gọi biết bạn đang lái xe và có thể hoãn cuộc gọi bất cứ lúc nào.
  • Nếu bạn đang lái xe và nghe điện thoại thì hãy giữ cuộc gọi càng ngắn càng tốt.
  • Nếu có thể, bạn nên sắp xếp các cuộc gọi trước khi đi và chỉ gọi lúc đèn đỏ hoặc có tín hiệu dừng xe.
  • Không nên giao tiếp qua điện thoại quá phấn khích hoặc kích động lúc đang lái xe.
  • Sử dụng điện thoại di động để gọi trợ giúp hoặc gọi giúp người khác trong trường hợp khẩn cấp. Tuy nhiên, không nên đặt bản thân hoặc người khác vào tình trạng nguy hiểm khi thực hiện cuộc gọi này.

Thông tin bài viết được tìm kiếm, chọn lọc từ internet và vẫn đang được cập nhật.

Thứ Năm, 20 tháng 3, 2008

Chuẩn Mực của Connect2you

Blog không những là một phần mềm quản lý các bài viết(CMS) nó còn là một diễn đàn cá nhân(personal forum) và là một công cụ truyền thông(communication tool). Khi đăng một bài viết, nghĩa là mình đang làm công việc xuất bản. Do đó, Connect2you tuân thủ chuẩn mực của báo chí và blogger.

Trung Thực và Công Bằng

  • Trung thực và công bằng trong việc thu thập, dịch và đăng tải thông tin.
  • Xin phép tác giả khi sao chép thông tin và ý tưởng của họ.
  • Trích dẫn nguồn tin đáng tin cậy.
  • Đảm bảo rằng nội dung bài viết, câu trích dẫn, lời dẫn, ảnh không bị trình bày sai hoặc không có sự liên quan đến nhau.
  • Không xem thường hay đề cao quá mức thông tin bên lề. Sử dụng các thông tin này một cách phù hợp, linh hoạt, hấp dẫn.
  • Ảnh sử dụng minh họa cho nội dung không được chỉnh sửa nhằm bóp méo sự thật.
  • Không bao giờ đăng tải những thông tin không đúng sự thật, thông tin gây hoang mang dư luận.
  • Phân biệt rõ đâu là lời biện hộ, lời bình luận và sự thật. Tránh nhầm lẫn thông tin với những lời bình luận trên các diễn đàn.

Thiện Chí, Luôn Nghĩ Cho Người Khác

  • Tôn trọng nguồn tin, nhân vật trong bài viết và người đọc. Hạn chế tối đa sự bất tiện và nguy hại với những người có liên quan.
  • Nhạy cảm, tinh tế khi tiếp xúc với những nguồn tin mà bản thân họ không tin tưởng vào blog. Với trẻ em hoặc những người còn thiếu kinh nghiệm cung cấp thông tin, cần phải nhẹ nhàng, tạo không khí thoái mái và tin tưởng.
  • Không tiếp tục thu thập và đăng tải thông tin có thể gây ra sự không thoái mái và nguy hiểm cho người khác.
  • Tôn trọng chuyện riêng tư của người khác, chỉ được đăng khi có sự cho phép của họ.
  • Thể hiện một phong cách viết hay, mới lạ nhưng không được giật gân, câu khách.
  • Cẩn trọng khi đăng tải thông tin liên quan đến nghi phạm tuổi vị thành niên, các nạn nhân hay tội phạm trong các vụ bạo lực tình dục… khi mà những vụ án đó chưa có phán quyết cuối cùng.

Biết Chịu Trách Nhiệm

  • Thừa nhận và sửa sai một cách nhanh chóng, kịp thời.
  • Giải thích, bình luận, tranh luận đúng mực, phù hợp với những chuẩn mực đạo đức.
  • Vạch trần và dẹp bỏ những cuộc tranh luận thiếu lành mạnh, những tranh luận nhằm mục đích xấu và về đời tư của người khác.
  • Không để nhà quảng cáo, nhà tài trợ chi phối nội dung của blog.
  • Chỉ ra những blogger khác có hành vi vi phạm đạo đức.

Trích Dẫn

Thứ Năm, 21 tháng 2, 2008

Cám Dỗ

Những quan chức tham nhũng tầm cỡ là sản phẩm của những thời đại khác nhau. Họ sinh ra ở thời đói cơm-khát chữ, phấn đấu bền bỉ để được ăn no mặc ấm nhưng rồi lại đánh mất tất cả cho việc ăn sung mặc sướng.

Tất cả các quan chức tham nhũng, nhận hối lộ đều có những đặc điểm chung. Đa phần trong số họ đều có một thời ấu thơ lam lũ, cực nhọc, một giai đoạn cống hiến tuổi xuân không mệt mỏi, một giai đoạn trung niên thành đạt thăng cấp liên tục. Nhưng rồi họ kết thúc bằng những năm tháng bi thảm cuối đời.

Rất nhiều người bản chất vốn không xấu, đầy nghi lực phấn đấu trong gian khổ: Thành Khắc Kiệt xưa không có giày để đi học, Vương Hoài Trung đã từng phải ăn xin kiếm sống… Những người này đã gần một đời người phấn đấu, vậy mà lên được đến một vị trí nào đó lại sa ngã, hủ bại.

Quyền lực là một con dao hai lưỡi. Nó cho quan chức có thể thực thi những chính sách lý tưởng nhưng rồi chính nó lại khiến họ đi ngược lại mọi quy định, chà đạp lên những giá trị đáng có. Người nắm quyền lực lớn thì rất dễ cô đơn. Họ cô đơn ngay cả khi có rất đông người vây quanh vì hầu hết thời gian họ đã dành cho công việc. Cái đám người vây quanh xum xoe kia, có người nào thực sự là bạn hay đều chỉ nói ngọt lợi dụng cho mục đích riêng của mình.

Sự nới lỏng về quản lí cũng như việc để quyền lực quá tập trung vào tay một cá nhân khiến cho những sai phạm có cơ hội nảy sinh và càng trở nên nghiêm trọng. Điều gì làm cho những con người đã từng một thời phấn đấu như vậy trở nên sa ngã đến thế? Đó chính là mặt trái của quyền lực.

  • Sự tập trung thái quá quyền lực có thể thay đổi bản chất con người.
  • Một đặc điểm nữa của tham quan là đều có những gia đình phức tạp.

Chúng ta cổ suý cho con cháu học tập thật nhiều với một lời động viên đáng sợ: “học giỏi để làm to”. Quyền lực - Tiền tài đã được coi là phần thưởng cuối cùng cho mọi sự cố gắng.

Cám dỗ vẫn là hai chữ đau lòng. Nó sẽ quật ngã bất cứ một con người nào khi có cơ hội. Dù người ấy được thừa hưởng một nền giáo dục và chế độ đãi ngộ ưu việt đến mức nào đi chăng nữa, nhưng chỉ cần một phút ngã lòng, họ sẽ trượt dài. Chủ nghĩa cá nhân vẫn là cội nguồn của mọi tha hoá. Đừng bao giờ đổ lỗi cho số phận, cho hoàn cảnh. Đã đi gần hết cuộc đời lẽ nào không biết con đường nào sáng?

Trịnh Tiêu Du

Trịnh Tiêu Du: Vị quan chức từng có thời là một trong những nhà quản lý quyền lực nhất Trung Quốc vừa bị xử bắn ngày 11/7/2007 vì tội tham nhũng.

Cú ngã của Trịnh Tiêu Du từ đỉnh cao (cục trưởng FDA) - xuống vực thẳm (pháp trường) là sự sụp đổ của một người có lý tưởng sống, muốn tạo sự đổi thay, nhưng không vượt qua được cám dỗ của đồng tiền và cuối cùng phải trả giá đắt.

Tiền bạc là cần thiết, không có tiền sẽ chẳng có gì cả kể cả quyền được sống quyền tự do và quyền mưu cầu hạnh phúc. Nhưng có tiền không phải là đã có tất cả. Điều gì sẽ làm cho cuộc sống của mình có nghĩa? Tiền?

Trích Dẫn

Thứ Tư, 6 tháng 2, 2008

2007 – 2008

Nhìn lại một năm 2007 nhiều biến động để thấy được những gì đã làm trong suốt 1 năm qua.

Không thực hiện được kế hoạch học tập đã đề ra từ đầu năm. Mọi việc diễn ra quá nhanh so với dự định. Kế hoạch học anh văn, phát triển các kỹ năng làm việc theo nhóm, quản lý thời gian...bị dẹp hết qua một bên. Thời gian học về Usability không có nhiều mà ngược lại mang các kiến thức đã học áp dụng vào thực tế.

Được làm việc ở nhiều Cty hay bị đưa đẩy từ Cty này đến Cty khác. Đầu năm đã suy nghĩ, ở Pyramid Consulting mình còn học hỏi được nhiều có lẽ sẽ còn ở đây làm việc một vài năm nữa. Năm 2007 đã làm việc tới 3 cty: Pyramid Consulting, Liquidline và bây giờ là Vinagame.

Thành công ngoài dự kiến. Lúc mới ra trường đã có dự định sau 5 năm làm việc sẽ đủ khả năng làm ở vị trí Analyst(phân tích thiết kế). Đùng, từ vị trí “Junior Developer” trở thành một “User Interface Design & Analyst” và nhảy vọt lên vị trí “Senior Usability Analyst” chỉ trong 12 tháng. Mới có 2.5 năm sau ngày tốt nghiệp đã đạt được kế hoạch 5 năm.

Về quê lần đầu sau 2.5 năm bỏ xứ đi kiếm ăn. Lúc ra đi có nói với má rằng, khi nào có vợ và con tui lớn tui sẽ chỉ đường cho nó về, còn tui mà về thì khi nào hết đường đi tui mới quay về. Quá nhiều biến động trong thời gian ngắn, cuối cùng cũng về quê an dưỡng 2 tuần dù cho đường đi vẫn còn dài.

Sức khỏe, năm 2007 kết thúc 14 tháng dài uống thuốc trị viêm soang và viêm mũi. Cuối cùng, tiền mất tật mang. Sức khỏe đầu năm gần như suy sụp vì bị nhiều cú sốc lớn liên tiếp trong thời gian dài. Bây giờ thì đã dần dần lấy lại thể lực như lúc còn trong đội tuyển.

Chuyện tình cảm cũng có nhiều thay đổi. Từ một người khô khan cứng nhắc, đã trở nên hòa đồng hơn. Năm nay có nhiều bạn hơn, đặc biệt là các bạn nữ. Thay đổi lớn nhất là bắt đầu quan tâm tìm kiếm nữa kia. Nhưng có một khó khăn lớn mà năm 2008 sẽ tìm câu trả lời là:

“ "mục đích giống nhau" vậy anh chỉ chọn được người làm cùng ngành/nghề với anh thôi à?”

Tất niên 2007 được tổ chức ở nhà. Cách tổ chức cũng khác 2 năm trước, cùng mấy anh em trong phòng làm vài ly rượu và nói về những gì đạt được bên cạnh những gì đã mất.

Định hướng phát triển năm 2008. Làm việc ở Vinagame đang thuận lợi, tương lai phía trước cũng rất sáng. Mặc dù cùng định hướng nhưng lại cảm thấy khó hòa hợp với quan điểm phát triển của Vinagame. Mình chỉ thích làm việc theo kiểu tất cả mọi người đều thắng. Có lẽ năm mới sẽ tìm kiếm cơ hội mới. Bên cạnh đó vẫn tiếp tục kế hoạch học tập chưa làm được của năm 2007 nhưng nhấn mạnh về Anh Văn. Không có Anh Văn không thể hoàn đạt được kế hoạch 7 năm sau ngày tốt nghiệp.

Mọi thứ xảy ra làm năm 2007 là một năm thành công mỹ mãn. Năm nay có được tăng chức nên dĩ nhiên lương cũng tăng. Nhưng chức tước là của xã hội, lương có tăng nhưng vẫn không đủ để giải quyết các vấn đề cá nhân. Thành công là sau 7 năm suy nghĩ, cuối cùng đã suy nghĩ thông suốt về cuộc đời (gia đình và sự nghiệp). Hiểu rõ về gia đình mình sẽ xây dựng và sự nghiệp mình đang theo đuổi là một bước dài để có thể nói đã “thành đạt trên lý thuyết”.

Gia Đình và Sự Nghiệp

Thu ơi! Giữa gia đình và sự nghiệp mi sẽ chọn cái nào? Dù mi chọn cái nào đi nữa thì mi cũng sẽ mất cái kia. Mi sẽ mất gia đình hay mất sự nghiệp?

Sự Nghiệp

Trong một thời gian dài với suy nghĩ sự nghiệp sẽ có trước và làm giàu là sự nghiệp chính sẽ theo đuổi. Nên nếu có bao nhiêu tiền đều dùng để:

  • Mua điện thoại
  • Mua xe máy
  • Làm nhà
  • Cưới vợ
  • Và có một đàn con

Thì vốn đâu nữa mà làm giàu? Vì vậy cho nên, sau khi đi làm 2.5 năm vẫn chưa có xe máy, 3 năm vẫn chưa có điện thoại di động, cùng lúc rất nhiều người khuyên hãy có bạn gái đi.

Giờ đây đã giác ngộ, cái sự nghiệp đang theo đuổi không phải để leo cao và kiếm nhiều tiền; Và hiểu rằng lương chỉ đủ cho nhu cầu của cuộc sống hàng ngày chứ không thể làm việc gì lớn. Phương tiện (tiền bạc, xe cộ, nhà cửa... nói chung là vật chất) bản thân nó không làm cho nó có nghĩa. Các kỹ năng (sức khỏe, thể lực, kiến thức...những thứ phi vật chất) làm cho 1 người có vẻ giỏi giang, hiểu biết trong mắt mọi người nhưng nó cũng vô nghĩa. Sống phải có mục đích, cái này sẽ làm cuộc sống trở nên có nghĩa. Sau khi làm rõ mục đích sống, sẽ có được kế hoạch từ ngắn hạn đến dài hạn. Biết trước sẽ cần các kỹ năng gì và trong từng tình huống các kỹ năng đó cần những phương tiện gì để đạt được mục đích. Thiếu kỹ năng nào thì học tập, rèn luyện kỹ năng đó. Có kỹ năng tốt sẽ làm ra được phương tiện để đạt được mục đích cuối cùng.

Chính vì suy nghĩ này nên nhiều cô được đánh giá là đẹp gái, con nhà giàu và học giỏi cũng không đủ hấp dẫn. Với kỹ năng là: đẹp gái và học giỏi; và phương tiện là: con nhà giàu. Nhưng khi hỏi “Em sống vì cái gì?” hoặc “Cái gì làm cuộc sống của em có nghĩa?” Không trả lời được nên không để lại một ấn tượng nào sâu sắc. Có lần đi nhậu với thằng đồng nghiệp ngồi bên cạnh, nó nói: “mày phải mở lòng của mày ra chớ”. Suy nghĩ về gia đình và sự nghiệp chưa từng tâm sự với ai nên đâu ai hiểu được. Chỉ có điều chắc chắn rằng chưa ấn tượng với cô nào. Nên đến bây giờ vẫn “độc thân vui tính”, “đang tìm kiếm nữa kia” và “chưa yêu bao giờ”.

Gia Đình

Nữa Kia Như Thế Nào?

Lúc học cấp 3, mấy cô bạn thân cũng có đề cập đến vấn đề nữa kia. Lúc này chưa ý thức được điều này nên chưa có chuẩn bị gì cho câu hỏi như thế này.

Hỏi: “Thu, mẫu bạn gái lý tưởng của mi là gì? Công – Dung – Ngôn – Hạnh rồi còn gì nữa?”

Trả lời: Công cộng thì có.

Trong công ty cũng có một số đồng nghiệp mở cửa.

Cô ấy: “Open up me”

Thu: Tìm hiểu một người mất thời gian lắm. Bạn như thế nào thì nói cho tui biết để đỡ mất thời gian. Ví dụ như có blog hay gì đó.(Open up me – Open up my blog)

Cô ấy: Blog thì không có, nói về bản thân mình thì không biết nói gì.

Thu: Không hiểu rõ bản thân mình thì làm sao biểu người khác open up được.

Trong quá trình làm việc thì nhận xét rằng cô này là một người tốt. Làm vợ thì tuyệt vời luôn, nhưng có cảm giác thiếu thiếu cái gì đó. Điều này khiến không thể đẩy mối quan hệ đồng nghiệp lên mức cao hơn.

Để biết nữa kia là như thế nào, thì phải trả lời được câu hỏi “Lập gia đình để làm gì?”

Lập Gia Đình Để Làm Gì?

Cùng một câu hỏi và đã hỏi rất nhiều người nhưng chỉ có 2 câu trả lời tương đối thuyết phục.

Lý do nào khiến thầy lập gia đình?

Thầy: Lúc xưa ta với cô học cùng lớp, chơi chung với nhau. Thấy cũng lớn tuổi rồi, mình đàn ông thì không sao nhưng để phụ nữ họ đợi nên không nỡ. Vậy nên cưới luôn.

Động cơ nào khiến thầy từ bỏ cuộc sống độc thân?

HLV: Ta năm ni 41 tuổi rồi. Lúc trai trẻ thì ít đau ốm thích đi đâu thì đi. Chừ già rồi, ăn cơm cũng thui thủi một mình, lúc đau ốm nằm không ai chăm sóc thảm lắm. Có anh em và mấy đứa cháu, nhưng nó đâu phải con mình mà nó cũng đâu ở cùng nhà đâu mà chăm sóc mình được. Nên cưới vợ cho rồi. Con ta cưới đây ta có yêu nó đâu, vì nó ở gần nhà, thỉnh thoảng ta đau nó cũng qua thăm hỏi. Thấy nó thương mình nên cưới.
Mi cũng lo có bạn gái đi, khoảng 28-30 tuổi mà lập gia đình thì đẹp. Chớ già cả như ta rồi mới có con nhỏ là khổ lắm.

Cũng có nhiều câu trả lời khác nhưng không có tính thực tế nên thiếu sức thuyết phục như:

“lập gia đình để được sống với người mình yêu”.

Lập gia đình là một quyết định nghiêm túc và quan trọng. Nghiêm túc vì gia đình là một mối quan hệ được pháp luật bảo vệ. Quan trọng vì từ nay mọi quyết định của cá nhân phải có ý kiến của 2 người, sự nghiệp của người này có liên quan chặt chẽ với người kia. Trong khi tình yêu là một thứ không cụ thể và rất dễ thay đổi. Nếu xây dựng gia đình trên nền tảng không vững chắc như vậy thì điều gì sẽ xảy ra với gia đình đó nếu 2 người không còn yêu nhau nữa? Trong khi pháp luật ràng buộc trách nhiệm 2 người với nhau thì gia đình sẽ trở thành tù giam, giam lỏng 2 người?

Lập gia đình để làm gì? Lập gia đình để củng cố sự nghiệp. Gia đình và sự nghiệp không thể tách rời nhau. Gia đình hạnh phúc là nền tảng cho sự nghiệp thành công. Cho nên, nữa kia sẽ là người:

  • Người hiểu rõ chính họ.
  • Sống có mục đích.
  • Có mục đích giống nhau.
  • Và dự tính sẽ đi cùng một quãng đường dài để đến đích đó.

Như vậy, trên quãng đường dài đến đích cả 2 sẽ cùng làm việc, hưởng thụ, góp vui, chia buồn, giúp đỡ và san sẽ với nhau mọi thứ. Thành công của người này cũng là thành công của người kia. Không ai phải hi sinh vì sự thành công của người khác. Hơn cả một người vợ, người này là một người bạn - bạn đời.

Cũng có một thời thanh xuân như mọi người để đắn đo lựa chọn “gia đình” hay “sự nghiệp”. Cuối cùng cũng đã thông suốt, gia đình và sự nghiệp không thể tách rời nhau. Lấy sự nghiệp làm gia đình và xây dựng gia đình để đạt được sự nghiệp thành công.

Xem Thêm

Chủ Nhật, 20 tháng 1, 2008

Chính Phụ Nữ Tạo Nên Bất Bình Đẳng Giới

Trước thế chiến thứ 2, nam giới vẫn giữ vai trò làm chủ gia đình và xã hội. Mãi cho đến thế chiến thứ 2 khi nam giới đều nhập ngũ thì những việc hàng ngày của nam giới thì phụ nữ đều làm hết. Phụ nữ, họ đã chứng minh rằng những gì nam giới làm đựơc thì phụ nữ cũng làm đựơc. Vậy tại sao phụ nữ và nam giới lại không thể bình đẳng giới?

Xã hội đã tạo điều kiện để phụ nữ vươn lên bình đẳng giới với nam. Những người chồng ngày càng đảm đang hơn trong việc nhà để vợ có điều kiện như mình mà thực hiện những mục đích riêng. Do đó, ngày nay phụ nữ nắm giữ các vị trí cao cấp không còn hiếm như: Tổng thống Indonesia, chủ tịch tập đoàn ebay, tác giả cuốn HarryPortter...Và những con số này không ngừng tăng lên.

Trái lại, các bà mẹ đã suy nghĩ “con gái là con người ta” do đó có thái độ và cách đối xử không cân bằng của con gái và con trai từ khi con còn nhỏ. Con gái thường không được cho học hành đến nơi đến chốn, bị bắt làm nhiều việc nhà trong khi con trai chẳng làm gì cả.

Đến khi con gái lớn lên họ lại dạy dỗ con cái họ như là mẹ họ đã dạy họ "con hãy nhớ con là con gái". Rồi con họ lại dạy cho cháu họ những điều tương tự. Điều này làm cho những tư tưởng lạc hậu tiếp tục tồn tại trong cộng đồng.

Chính bản thân mỗi người phụ nữ cũng không tự đấu tranh. Với suy nghĩ “em đàn bà con gái không biết đâu, anh quyết thế nào cũng được”, họ nghĩ rằng việc lớn là của nam giới còn họ thì bằng lòng làm những việc nhỏ nhặt.

Với những người có hiểu biết, muốn đấu tranh lại bị chì chiết “sao con này lại để chồng vào đây?” hay “ngày xưa tôi có những mấy đứa con mà việc nhà vẫn đâu vào đấy”; Làm họ không thể vươn lên và bị lạc lỏng giữa mọi người xung quanh.

Ngay khẩu hiệu của Hội Liên Hiệp Phụ Nữ Việt Nam "Phụ nữ Việt Nam giỏi việc nước, đảm việc nhà" là rất sai. Tại sao lại tự nhận việc nhà là việc của phụ nữ?

Chính những người phụ nữ tạo nên sự bất bình đẳng giới này chứ không phải ai khác. Điều này nói lên rằng mỗi phụ nữ tự ý thức rằng: “muốn có sự bình đẳng giới thì hãy thay đổi từ suy nghĩ của bản thân mỗi người phụ nữ trước khi đòi sự thay đổi khác".

Để có sự bình đẳng giới, đừng bao giờ nói câu "bởi vì tôi là phụ nữ".

Xem Thêm
[x] Đóng