Thứ Năm, 20 tháng 12, 2007

Chất Lượng Sử Dụng của Phần Mềm Việt Nam

Giả sử phần mềm là một loại đồ ăn và nhu cầu ăn uống của con người ngày càng cao: từ có ăn đến ăn no và ăn ngon; thì phần mềm Việt Nam hiện đang dừng ở mức có mà không cho ăn.

Hôm (30/9/2007) tham gia Ngày Hội Blogger do timnhanh.com tổ chức; thấy có nhiều người tò mò về sản phẩm blog của timnhanh.com và quyết định đăng ký thành viên của ứng dụng này; Thu cũng tò mò rút đồng hồ điện tử ra bấm giây để xem họ mất bao lâu để đăng ký thành công và kết quả thật bất ngờ: 2/3 người không thể đăng ký được.

Người thứ nhất: sau 4 phút 35 giây vẫn không thể đăng ký thành công. Những thông báo lỗi trên màn hình không giúp ích người này trong việc đăng ký. Nản chí, không đăng ký nữa và chuyển qua đi dạo quanh quanh ứng dụng này coi nó như thế nào.

Người thứ hai: sau khỏang 5 phút không đăng ký thành công thì lại hiển thị trang web báo lỗi của window có nội dung như sau.

The local copy of this webpage is out of date, and the website requires that you download it again.

Người này khá kiên trì, quay lại trang chủ và thực hiện đăng ký lại lần 2. Điền lại tất cả các thông tin đã bị mất trên màng hình. Lúc này có một người mặc áo timnhanh.com đến giúp đỡ. Cũng 5 phút 56 giây nữa trôi qua, vẫn không đăng ký được màng hình lại hiển thị thông báo lỗi như trên lần 2.

Sau 10 phút 56 giây, vẫn không đăng ký thành viên được. Nản chí, mượn nhờ account của người bạn đi bên cạnh login vô coi chức năng blog của nó như thế nào cho đỡ ghiền.

Người thứ ba: có lẽ là do may mắn hơn hay sao không rõ. Những thông tin đưa vào đều hợp lệ (vd: tên đăng nhập chưa có người dùng...). Đăng ký thành viên thành công trong khỏang thời gian 2 phút 49 giây.

Thị trường phần mềm Việt Nam là một thị trường mới. Nó đang trong giai đoạn chạy đua để giành giật và chia sẻ thị trường giữa các nhà cung cấp cùng một sản phẩm(timnhanh, yobanbe, toiyeunhatky, gate...). Trong tương lai gần, những nhà cung cấp nào không chứng tỏ được chất lượng sản phẩm của mình nổi trội hơn những sản phẩm cùng loại sẽ bị loại khỏi cuộc chơi. Ưu thế trong cuộc chơi này sẽ nghiêng về những lãnh đạo có đầu óc và sớm nhận thấy tầm quan trọng trong chất lượng sử dụng của sản phẩm.

Hãy quan tâm đến người sử dụng.

PS:Hi vọng mỗi năm, mỗi 5 năm hoặc 10 năm gì đó, Thu sẽ có bài viết nhìn lại sự phát triển của phần mềm Việt Nam trong khỏang thời gian đó.

Xem Thêm

Thứ Ba, 20 tháng 11, 2007

Connect2you

Connect2you; có thể đọc là Connect to you tạm hiểu là “làm pạn tui nghen”, cũng có thể đọc là Connect two you tạm dịch là “giữ liên lạc nhé”.

Yahoo Bỏ 360 - Tui Bỏ Nhà ở 360

Quá Trình Chuyển Đổi

Quá nhiều lỗi ở yahoo 360 trong thời gian gần đây:

  • Lúc thì không vô được
  • Lúc không có entry nào
  • Lúc thì những entry đã xóa từ đời nào lại xuất hiện
  • News Feed lại gởi lung tung.

Những điều này làm Thu lo lắng cho những gì sẽ xảy ra nếu như không dọn nhà sớm.

360 và Những Gì Đã Có

Cụm từ 'Lê Trung Thu' đứng đầu kết quả tìm kiếm của Google

Figure: Lê Trung Thu ở vị trí số 1 search result

Nếu bạn cũ tìm Thu từ google nó sẽ tìm thấy(mình cũng đã từng tìm thằng An lùn bằng cách này). Không liên lạc với bạn cũ từ khi đi khỏi Đà Nẵng là có lý do. Tuy nhiên không rõ bọn nó không nghĩ đến cách tìm kiếm này hay đã tìm mà cứ để mình yên. Chừ yahoo bỏ blog đổi qua sài Mask, ở những web site cộng đồng như thế này đòi hỏi phải login trước, nên search engine không vô được. Nên nếu đổi qua blogspot thì cũng hơn 3 tháng sau nó mới đến website của mình để index nếu website này có nhiều người ghé thăm.

Tìm cụm từ 'Judo Đà Nẵng' thì blog của Thu đứng đầu kết quả tìm kiếm của Google

Figure: Lê Trung Thu và Judo Đà Nẵng

Nhờ có search engine mà những người cùng sở thích tìm thấy nhau. Có nhiều người Đà Nẵng tìm nơi tập Judo từ google. Họ đã tìm thấy blog này và sử dụng nick yahoo của blog để liên lạc với Thu tìm tới sàn tập. Điều này sẽ mất, việc tái xuất hiện ở search engine ở vị trí này sẽ còn nhiều tháng nữa.

Từ nay, việc giữ liên lạc với các đồng nghiệp như xưa cũng không còn nữa. Nick dùng để chơi blog này là nick công việc. Ở đây có sếp và rất nhiều đồng nghiệp. Cứ có thay đổi mới là mọi người thấy kí hiệu ở yahoo messager và ghé xem. Những cập nhật của đồng nghiệp cũng hiển thị ở blog này. Từ giờ trở đi, để biết cập nhật mới thì cứ theo lịch post ngày 20 hàng tháng mà ghé.

Những Gì Sẽ Có ở Cộng Đồng Mới

Mở rộng kết nối và giữ người sử dụng online thường xuyên là mục đích của các cộng đồng online loại này. Ở cộng đồng mới của Yahoo, sẽ dễ dàng làm quen nhiều người mới, có lắm đồ chơi. Nhưng cuối cùng Thu cũng chỉ muốn chơi mỗi mình blog. Blog này của Thu chỉ dành cho số rất nhỏ những người có thể hiểu được chiều sâu của nội dung, những người cùng sở thích hoặc bạn bè người thân thiết. Việc có nhiều người hời hợt, xấu bụng ghé thăm sau và để lại những comment cần quản lý là điều Thu không mong muốn.

Những Con Đường Đến Với Blog Connect2you

Từ Blog 360 Cũ

Những bạn bè đồng nghiệp thân thiết khi ghé thăm blog 360 lần nữa sẽ biết được blog mới. Sau khi nhớ tên, ngày 20-21 hàng tháng, mọi người có thể vào Connect2you trực tiếp từ trình duyệt.

Từ News Feed

Các bạn hay xem news feed bằng chương trình đọc tin có thể Subscribe in a reader Connect2you để biết những bài viết mới nhất ở Connect2you. Những bài viết này là những bài bất thường.

Từ Search Engine

Vài tháng sau, sau khi search engine đã bổ xung Connect2you vào thư viện index của nó. Những người cùng sở thích, cùng suy nghĩ và cũng đang quan tâm về những gì Thu quan tâm sẽ tìm thấy Connect2you này từ search engine như 360 ngày xưa.

Sức Lan Tỏa của Nội Dung

Ở Connect2you, Thu đầu tư nhiều về nội dung, nội dung hay có sức lan tỏa sẽ tự quảng bá chính nó. Sau khi mọi người đến blog này, mọi người cảm thấy có những thông tin dùng được chút chút, họ sẽ gởi link cho bạn bè cũng đang quan tâm về vấn đề này. Bằng cách này, mọi người cùng suy nghĩ sẽ kết nối với nhau.

Mời Bạn Đọc

Thu có một ưu thế là được tham gia xây dựng một cộng đồng online. Thu có điều kiện sử dụng nhiều loại cộng đồng online để thực hiện phân tích cạnh tranh. Mỗi cộng đồng Thu đều có một danh sách dày đặc bạn bè mục đích cũng chỉ là coi ứng dụng đó hoạt động như thế nào. Khi có ấn tượng một người nào đó quá trình đánh giá bắt đầu:

  1. Ấn tượng với họ bởi 1 comment sâu sắc hoặc blog hay.
  2. Đọc ngược tất cả các blog của họ. Đánh giá cách họ đề cập vấn đề (blog) và cách giải quyết vấn đề(comment trả lời những comment khác).
  3. Xem qua các photo.
  4. Đánh giá bạn bè của họ là ai.

Kết thúc quá trình này mình đã biết được người này có sâu sắc không? Cách nói chuyện, suy nghĩ, cách sống và cách ăn mặt của họ có hợp với mình không? ... Nếu mọi thứ đều ok, sẽ gởi 1 email “Invite Reader” giới thiệu họ về Connect2you - “Open up me – Open up my blog”.

Vậy là đã có thêm một người biết đến Connect2you. Và những người có thể cảm nhận được thông tin ở blog này là đã sẵn sàng cho một tình bạn offline.

Thứ Bảy, 20 tháng 10, 2007

Đại Học và Thành Công

Không nên bi quan khi bạn không đủ điều kiện để học tại trường đại học vì bạn vẫn có thể học và thành công bằng nhiều cách.

Khi bạn vào đại học là bạn đã thực sự chọn cho mình một chuyên nghành nhưng bạn vẫn chưa biết sẽ làm việc gì trong chuyên ngành đó. Trong khi các trường chỉ đào tạo cho bạn một kiến thức nền khá chung chung thì thị trường lao động lại yêu cầu bạn có kiến thức về công việc để tham gia sản xuất ngay. Điều này làm cho nhiều người tốt nghiệp đại học không thành công trong công việc.

Bằng cấp không là sự thành công, cũng không thể bảo đảm cho bạn có việc làm sau tốt nghiệp. Nó chỉ là cơ sở của sự tin cậy và là sự hổ trợ trên con đường nghề nghiệp. (xem chú ý)

Ở thế kỷ 21, chúng ta có sự tự do như là một khách hàng có quyền chọn thứ họ muốn. Trong giáo dục và đào tạo, sự thông thạo về các cơ hội học tập là chìa khóa của sự thành công. Từ xưa đến nay, chưa bao giờ bạn có nhiều cách học như bây giờ:

  • Học hỏi kinh nghiệm; tình nguyện làm việc không lợi nhuận chỉ để học hỏi thêm kinh nghiệm trong công việc.

  • Học việc; cách nhanh nhất, hiệu quả nhất để học thành nghề là làm việc gần gũi với những người nhiều kinh nghiệm và sẵn sàng chia sẻ kiến thức cũng như kinh nghiệm của mình.

  • Đào tạo chính quy; tham gia các khóa học tập trung(đại học, cao đẳng, trung cấp chuyên nghiệp, các lớp dạy nghề...).

  • Tham gia các buổi hội thảo.

  • Đọc các tài liệu; có nhiều sách, kết quả khảo sát, các ví dụ ... mọi thứ đều miễn phí từ internet.

  • Tham gia thảo luận tại các diễn đàn hoặc hiệp hội các chuyên gia; đây là cách hay để tiếp thu những kiến thức thực tế của những người trong nghề.

  • Theo dõi đài báo; tìm kiếm các tin tức từ báo đài, các website và blog của các chuyên gia cũng là một cách vô giá để tiếp cận với những ý tưởng mới nhất.

Đây là những kinh nghiệm Thu đã tích lũy được:

  • Học cái thị trường cần: Thực hiện phân tích thị trường từ những thông tin tuyển dụng ở các website như VietNamworks.com.

  • Sống/làm việc có mục đích.

  • Gắn mục đích của mình với xu hướng của thị trường.

  • Lấy công việc làm niềm vui.

  • Sẵn sàng thay đổi.

  • Nghề dạy nghề.

  • Xây dựng cho mình một phong cách riêng(personal mark).

  • Và, không ngừng cố gắng.

Thành công chỉ đến với những người NGU(never give up = không bao giờ từ bỏ).

Lời Cuối
Thời gian từ tháng 9 đến tháng 11 là lúc tân sinh viên lên đường nhập học. Nhiều người không vào được đại học sẽ có cảm giác rằng mọi thứ đã kết thúc. Với họ tương lai đã được định đoạt, công sức cha mẹ nuôi dưỡng ăn học 12 năm trời nay đổ biển. Năm đó Thu đã có cảm giác này, cho đến nay mỗi lần tới kỳ thi đại học lại là một lần đau. Thu đã thu thập thông tin để viết bài này từ ngày đó và bây giờ viết để chia sẻ với mọi người.

Chú ý
Dĩ nhiên, có những việc làm không thể thiếu trường lớp và bằng cấp như các nghề trong lĩnh vực: Giáo dục và đào tạo, an ninh, quốc phòng.

Trích Dẫn
Bài viết có sử dụng thông chọn lọc từ cuốn Information Architecture của O'Reilly

Bài Viết Có Liên Quan

Thứ Năm, 20 tháng 9, 2007

Chỉ Cần Một Cái Ôm

Ôm – Body language, cách chúng ta thể hiện và chia sẻ những điều sâu lắng.

Juan Mann - Hãy ôm nhau đi!

Juan Mann: “Vào thời điểm máy bay hạ cánh xuống Sydney, tất cả những gì tôi có bên mình là một chiếc balô nhét đầy quần áo và cả một trời phiền muộn. Không có ai chào đón tôi trở về, không có nơi để gọi là nhà. Tôi trở thành lữ khách trên chính quê hương mình”

Juan Mann đứng lẻ loi trên ga đến của sân bay, nước mắt chực trào khi chứng kiến cảnh đoàn tụ hạnh phúc của những hành khách khác với gia đình và bạn bè. Thấy người ta ôm nhau, cười nói vui vẻ với nhau, Juan thầm ao ước có ai đó chờ đợi mình, hạnh phúc khi gặp lại mình, mỉm cười với mình và ôm mình.

Juan lấy một miếng bìa cactông, dùng bút lông viết lên cả hai mặt chữ “Free Hugs” (Ôm miễn phí), tìm đến một khu giao lộ dành cho người đi bộ, rồi giơ cao tấm bảng. 15 phút trôi qua, hàng trăm người hối hả vô tình đi qua Juan, không buồn để mắt đến gã đàn ông kỳ dị. Vài người nhìn anh chằm chằm với ánh mắt thay lời nói: “Một gã tâm thần!”. Duy nhất chỉ có một người phụ nữ dừng lại vỗ vai Juan. Bà tâm sự với anh rằng sáng hôm ấy con chó nhà bà vừa mới chết. Đó cũng là ngày giỗ đứa con gái duy nhất của bà đã qua đời vì tai nạn giao thông đúng một năm trước. Bà nói rằng trong lúc cảm thấy cô đơn cùng cực như thế này, điều duy nhất bà cần là một cái ôm. “Tôi khuỵu một gối xuống, vòng tay sang ôm chầm lấy bà. Khi đường ai nấy đi, tôi thấy nụ cười lấp lánh trên gương mặt người phụ nữ ấy!” - Juan kể lại.

ChieuVang

Ly có đọc một cuốn sách về cái ôm. Mỗi người trong một ngày cần 24 cái ôm để sống hạnh phúc. Lúc đầu Ly cảm thấy lạ lắm, có lẽ đối với người nước ngoài, cái ôm giống như cái bắt tay, rất đơn giản chỉ là chia sẻ. Nhưng ở VN mình chắt chắn cái ôm ... không được biết đến theo cách đơn thuần như vậy. Nhưng mọi người đã từng thử qua một lần ôm một người bạn thân thiết bao nhiêu năm của mình vào lòng khi mình thật buồn hay người bạn đó của mình có chuyện buồn chưa? Ôm đơn giản chỉ là để chia sẻ... Chưa bao giờ Ly nghĩ Ly có thể ôm người bạn thân thiết gần 12 năm của mình cho đến khi người đó chuẩn bị lên máy bay đi ra nước ngoài... Đến khi đó Ly mới thực sự xúc động. Thì ra cái ôm không chỉ dành cho những người yêu nhau mà còn để dành cho những người bạn thân thiết, để có thể chia sẻ cảm xúc khi mình buồn nhất hay khi vui nhất...

Cũng có một người bạn ở rất xa Ly... nghe chuyện buồn của Ly, người đó chỉ nói: Cho Q ôm L 1 cái để chia sẻ với Ly những gì Ly đang phải trải qua... Khi đó Ly thực sự cảm nhận được... Các bạn đừng nghĩ rằng Ly nói quá lên nha! Hãy thử 1 lần ôm một người bạn thân của mình vào lòng... Hãy thử xem... sự chia sẻ này vượt xa hàng ngàn lời an ủi, vượt qua hàng ngàn lời nói, chỉ cần 1 cái ôm...

Và, có một điều mà Ly chưa làm được cho đến ngày hôm nay, đó là có thể ôm Mẹ của Ly như khi Ly còn bé. Mẹ của Ly đã vất vả nhiều, cuộc sống gia đình Ly cũng không hoàn toàn được hạnh phúc, và mẹ Ly là người phải chịu thiệt thoài rất nhiều. Co những lúc nhìn Mẹ buồn và lo lắng cho mấy chị em Ly. Ly rất thương Mẹ, rất mong được ôm Mẹ vào lòng... Nhưng thực sự Ly cảm thấy ngại ngùng lắm. Ly không dám biểu lộ cảm xúc của mình như vậy... và các bạn có lẽ cũng giống Ly phải không? Chỉ cần một cái ôm... Đôi khi nó lại khó khăn đến như vậy.

Thu

Comment lên bài viết ở blog của ChieuVang

"Hãy thử 1 lần ôm một người bạn thân của mình vào lòng... hãy thử xem...sự chia sẻ này vượt xa hàng ngàn lời an ủi, vượt qua hàng ngàn lời nói, chỉ cần cái ôm."

Từ hồi biết được phải trái đến giờ Thu chỉ ôm 1 lần, 1 người. Nhưng không phải một cô gái, mà là 1 anh đồng nghiệp. Ôm chặt, lâu, đầy nhớ nhung, ngậm ngùi và lưu luyến.

Đồng nghiệp: "Anh tưởng hôm nay em không đến."

Thu: "Em làm xong rồi đi học luôn tới 10 giờ khuya mới về. Vừa về đến nhà, thằng bạn nói đến đây liền nên mới biết."

Trong tiệc chia tay con Hà Mã và con Zịt(tên gọi thân mật của Dương Thành An) vài ngày sau(1/6/2007) khi 3 thằng (con Hà Mã, con Zịt và Thu) nghĩ việc ở Pyramid Consulting cùng một ngày(thứ 5 ngày 31/5/2007).

Unforgotten moment :)

lucky_007

Luck_007 gởi email cho Thu về bài blog này của Thu ở Yobanbe.

Dear, Trung !

Cho phép mình gọi bạn là Trung nhé ! Mình thích chữ này hơn, chữ Thu buồn lắm.

Mình tham gia Yo là chỉ muốn có chỗ để viết (đôi lúc không có thời gian mà viết). Mình chỉ muốn viết ra như là "đổ" bớt ra giấy thôi, còn việc chia sẻ với ai đó trên blog thì mình chưa nghĩ đến (cũng hơi ích kỷ) vì chia sẻ thì dễ nhưng người tiếp nhận chia sẻ thì sao ? (không biết). Công việc, quan niệm . . . hình như mình và bạn chẳng có điểm chung gì cả, đọc mấy bài blog của bạn mình cảm thấy nặng đầu lắm, hy vọng ở khía cạnh tình cảm sẽ có tiếng nói chung.

Mình dừng ở bài "chỉ cần một cái ôm" khá lâu, cũng có lần mình như vậy và không thể quên được. Lần đó mình thi rớt đại học lần thứ ba, nhũng tưởng không còn gì, sắp tới ra sao . . . làm gì phải buồn chứ, thi rớt thôi mà. Mình đứng như tượng nhìn vào khoảng không đen đặc trong đầu rỗng toếch, chị ấy đến bên cạnh ôm mình, thở dài "thì cứ khóc có phải đỡ hơn không"và thế là mình nhè ướt cả một bên áo của chị ấy, chỉ vậy thôi. Sáng hôm sau mặt trời vẫn mọc ở đằng đông mà, phải đứng dậy đi tiếp chứ !

“Hãy ôm nhau đi quên ngày u tối, hãy ôm nhau đi cho gạch đá có tin vui”

Thứ Hai, 20 tháng 8, 2007

Sự Hỗn Độn Có Khoa Học

Phát huy sức mạnh cộng tác (collaboration) trong làm việc theo nhóm(teamwork) là tinh thần của sự hỗn độn có khoa học.

Hỗn Độn

Nghĩ đâu nói/viết đó. Mọi ý tưởng đều được nói/viết ra theo trình tự xuất hiện trong đầu. Nếu như mọi người suy nghĩ chín chắn, tìm dẫn chứng, sắp xếp ý nghĩ theo 1 trình tự hợp lý thì thời gian chết của nhóm sẽ nhiều và mọi người không thể góp sức cho 1 ý tưởng sáng tạo & táo bạo.

Bất chấp vị trí, vai trò và trách nhiệm. Xóa bỏ ranh giới giữa chủ(employer) với người làm công(employee), cấp dưới(staff) với cấp trên(supervisor) nhằm giải quyết vấn đề, không giải quyết con người.

Khoa Học

Phát huy sức mạnh tập thể. Trong 1 nhóm/tổ chức, vai trò lãnh đạo(leadership) sẽ mờ nhạt hơn. Cụ thể là, người lãnh đạo chỉ đóng vai trò tổ chức hơn là quyết định. Khi đó, mọi thành viên đó đều có quyền nói lên cái mình nghĩ(think aloud), cả team cùng động não(brainstomming) cho nhiều ý nghĩ cùng 1 lúc(brainwritting) và cùng giải quyết vấn đề(troubleShotting) một cách sáng tạo(creative).

Nhìn vấn đề ở nhiều khía cạnh. Mỗi người trong team đưa ra ý kiến riêng cho vấn đề chung. Điều này sẽ giúp cả nhóm có được cái nhìn tổng quát về vấn đề và tìm thấy giải pháp cho vấn đề đó.

Thứ Sáu, 20 tháng 7, 2007

Giá Trị Bản Thân

Sau khi đọc bài Self Yourself của Tổng GĐ Apollo EduTrain tự nhiên cảm thấy muốn hiểu hơn về bản thân mình. Do đó đã quyết định trả lời những câu hỏi ông ta đã hỏi ứng cử viên của ông ta.

What are your strengths?

Điểm mạnh của tôi là đảm bảo chất lượng sử dụng cho ứng dụng web. Điều này có nghĩa là sản phẩm của tôi làm hài lòng ngườii sử dụng.

What are your weaknesses or things you’re not good at?

Điểm yếu của tôi là kinh doanh. Vì tôi muốn người sử dụng hài lòng:

  • Tôi phải đầu tư rất nhiều trong giai đoạn đầu tiên để có được sản phẩm đúng nhu cầu của người sử dụng.

  • Nhưng sau đó, để tiếp tục làm họ hài lòng tôi lại cho sử dụng miễn phí, không banner quảng cáo, thay đổi và nâng cấp các tính năng...

  • Và nó cũng gây khó khăn trong công việc khi sếp tôi muốn tốt cho việc kinh doanh còn tôi thì muốn người sử dụng hài lòng.

=> My strength create my weaknesses.

Sell Yourself

Tổng GĐ Apollo EduTrain (bản gốc)

I recently interviewed a number of Vietnamese job candidates.

  • When I asked them “What are your strengths?”, they all felt that easy to answer.

  • But when I asked them “What are your weaknesses or things you’re not good at?”, I’d get a smile and then they said something rubbish like “I work too hard” or “I’m too honest”.

This shows me that either they don’t know themselves or they do not want to tell me their weak points. No one is perfect, so I still don’t really understand why this question is so difficult to answer. Let me know your thoughts!

Lời cuối: My weaknesses are that: I have low attention to details, I get bored easily and I’m too impatient with others for getting things done. My colleagues may know more :)

Thứ Năm, 21 tháng 6, 2007

Thay Đổi

Bài viết trên blog của đồng nghiệp đánh dấu cho những thay đổi lớn.

Bài viết đó đã làm nãy sinh ý nghĩ: "có lẽ mình sẽ thay đổi kế hoạch 1 chút". Sau tết được vài tháng, một lần tình cờ đọc được 1 bài viết trên blog của đồng nghiệp. Ngày hôm đó là ngày đầu tiên đánh dấu sự thay đổi sau gần 2 năm sống làm việc đều đều ở Cty Pyramid Consulting.

Từ nay sẽ thay đổi. Vài tuần sau, một buổi chiều cuối tuần, gặp một đồng nghiệp ở thang máy báo cho một tin nữa vui nữa buồn. Tin này chính thức tạo nên sự thay đổi. Các kế hoạch làm việc năm 2007 thay đổi hoàn toàn. Và như ngay lập tức thấy một số việc cần phải làm và làm gấp:

  1. Sắm 1 chiết xe máy. Xe máy là 1 trong 5 thứ không muốn sắm, nhưng giờ cũng đã có 1 chiết. Xe đạp không thuận tiện cho việc đi lại đường xa trong khỏang thời gian eo hẹp được nên đã quyết định chia tay với chiết xe đạp yêu dấu: "Má trong tuần ni mua cho tui chiết xe, xe chi không cần biết miễn có xe là được". Đúng 1 tuần sau có xe, việc đi lại đường xa trở nên thuận tiện và kế hoạch thay đổi trở nên dễ dàng.

  2. Về thăm quê. Khi ra đi đã có ý định "hơn 10 năm mới về". 2 năm học tập và làm việc không có ngày nghỉ cuối tuần, không nghĩ lễ, thậm chí không nghỉ tết giờ mệt mỏi. Không biết đi du lịch ở đâu một thời gian để lấy lại sức lực làm việc tiếp. Xa Đà Nẵng cũng gần 2 năm, Đà Nẵng cũng là một thành phố du lịch, nhà mình lại nằm ở khu du lịch biển. Một công 2 việc, đi du lịch và về thăm quên luôn.

  3. Trở thành Usability Analyst và làm việc cho Cty Việt Nam. Ghét làm việc cho Cty Việt Nam nhưng Usability là công việc yêu thích hồi giờ. 2 năm trời sống lệch, sống gấp cũng vì nó. Giờ lại có Cty tuyển dụng làm chuyên về cái này, cân nhắc lợi hại cũng không xong. Thôi thì cứ liều mới biết. Vậy là về làm việc cho Liquidline (Cty con của Vinagame) ngày 1/6/2007. Sản phầm đầu tiên làm chuyên về Usability là Yobanbe (http://www.yobanbe.com).

2 năm làm việc và sống như một gia đình ở Pyramid Consulting. Đã học hỏi được rất nhiều điều và có nhiều đồng nghiệp tốt. Giờ đã chia tay Pyramid Consulting và nhớ lại những kỷ niệm với đồng nghiệp cũ cũng thấy một chút buâng khuâng.

Gởi Các Bạn Đồng Nghiệp

Trong số các đồng nghiệp cũ, có nhiều người bỏ kiếp làm công cho người khác để làm công cho mình hoặc để trở thành chủ. Từ làm công cho người khác đến làm công cho mình là một bước tíên dài. Nhưng từ làm công cho mình phải đi một chặng đường gian nan để trở thành chủ. Vì Thu không tiếp tục làm việc với mọi ngừơi, Thu chỉ biết chúc mọi người "Chân Cứng Đá Mềm" và tặng các bạn một bài học Thu học được từ chuyến du lịch vừa rồi với Cty Pyramid Consulting.

Bài Học Từ Thực Tế

Khi hỏi một nghệ nhân ở làng gốm Phan Rang giá của cái tháp nung này thì được trả lời là 50.000 VND.

Thấy bên cạnh có cái tháp nhỏ hơn gấp đôi, nên nghĩ rằng nó nhỏ hơn đỡ tốn công mang nặng mà giá thì chắt chắn là rẻ hơn. Cái này mang về Đà Nẵng làm quà tiện hơn cái kia. Ngay khi định hỏi giá thì có một người ăn mặt lịch sự đến, người nghệ nhân này mới nhường quỳên bán hàng cho người lịch sự này. Khi hỏi giá cái tháp nhỏ bên cạnh là bao nhiêu thì nhận được câu trả lời là 100.000 VND.

Tại sao cái nhỏ hơn nhẹ hơn gấp đôi mà giá lại cao hơn gấp đôi?

  • Người nghệ nhân đó định giá theo số lượng sản phẩm họ làm ra trong ngày. Với giá lao độngở Phan Rang, một ngày khoảng 30.000 VND thì cứ 1 ngày 1 người thợ làm được 3 cái. Bán 1 cái với giá 50.000 VND đã có lời rồi.
  • Người ăn mặc lịch sự kia với góc nhìn của người thông thạo thị trường.Bíêt ngay đây là đòan khách du lịch từ HCM ra, ở HCM giá 1 cái tháp như vậy là 200.000 VND nhưng thu nhập của người dân trong đó cao hơn ở đây nhiều. Nếu mình bán với giá 100.000 VND thì họ cũng mua vì thể nào họ cũng lời 100.000 VND mỗi cái.
Quay Lại Hoàn Cảnh Thực Tế của Chúng Ta
  • Người nghệ nhân đó là những lập trình viên. Biết kỹ thuật, sản xuất nhanh, nhiều nhưng không am hiểu thị trường. Do đó chúng ta không biết cái giá của sản phẩm của chúng ta trên thị trường.
  • Người ăn mặt lịch sự kia là người bán hàng. Họ biết được ai mua, mua cái gì và giá cả thực của món hàng đó là bao nhiêu. Hay tóm lại, giá cả phụ thuộc vào người bán, người mua, hàng hóa và tình hình thị trường.

Các bạn là những nghệ nhân, các bạn cần người biết rõ thời thế để đẩy giá trị sản phẩm của bạn cao hơn giá trị thực của sản phẩm.

Chúc chúng ta đều thành công trong sự nghiệp.

Thứ Ba, 19 tháng 6, 2007

Tết Đoan Ngọ

Hôm nay là tết Đoan Ngọ phải không ta?

Giờ cuộc sống như 1 vòng tròn khép kín, ngày lại ngày, tuần này rồi tuần nữa cũng giống như tuần trước, lúc nào cũng chìm trong công việc. Không có cơ hội để coi thời sự, uống cafe nên cũng không biết hôm nay là tết Đoan Ngọ. Chỉ đến lúc các đồng nghiệp rủ mua bánh ít tro ăn mừng tết Đoan Ngọ mới biết. Vậy là tròn 2 năm(âm lịch).

Nhớ lại 2 năm trước. Tết Đoan Ngọ năm 2005, 11h trưa mang vali tạm biệt gia đình bạn bè lên tàu hỏa nhắm hướng HCM thẳng tiến. Là thằng đầu tiên trong đám tốt nghiệp, có việc làm và bỏ xứ đi tha phương cầu thực ở đất khách nên lúc chia tay không thấy nhiều thay đổi. Mấy thằng bạn thân tiễn chân ra ga, đến lúc tàu chạy, nó nhìn theo không biết lúc đó nó nghĩ gì. Riêng mình, ý thức được ngày hôm nay là một ngày quan trọng. Tự do và tự lập.

2 năm rồi, giờ nhìn lại không khỏi ngậm ngùi. Sống gấp, sống lệch để hôm nay qua mặt được khá nhiều bạn bè và một số người đi trước. Cái giá phải trả trong 2 năm qua không thể qui thành một con số. Nhưng nó không hề nhỏ.

Thây kệ, tiến lên và không ân hận.

Chủ Nhật, 20 tháng 5, 2007

Về Quê

2 năm cày sới kể từ lúc bỏ xứ ra đi! 2 năm làm việc không có ngày nghĩ, không có tết, cũng chưa 1 lần về quê. Giờ mang trong người một mớ bịnh văn phòng nào là: nhức đầu, mờ mắt, đau lưng. Nhưng ít ra cũng tích lũy được mấy ngày phép, chừ đi đâu nghĩ ngơi để hết mấy cái bịnh quỹ quái đó mà tốn ít tiền và có bạn bè nhiều. Thôi về quê.

Về Lại Thành Phố Đà Nẵng

Là một thành phố du lịch biển, Đà Nẵng hôm nay thật đẹp. Đường xá rộng mênh mông xe cộ khá ít, chạy trên tuyến đường Sơn Trà – Điện Ngọc từ Cửa Đại (Hội An) về đến khu nghỉ mát Furama(Đà Nẵng) chỉ hết 15 phút. Dọc tuyến đường, các khu nghỉ mát mọc lên như nấm. Mỗi khu nghĩ mát có một phong cách riêng, nó đã tạo một bộ mặt khác hẳn cho thành phố.

Biển vẫn đẹp và xanh như xưa. Có điều, sạch và an toàn hơn. Mỗi sáng đều có đội ngũ nhân viên vệ sinh đến dọn dẹp rác thải của khách tắm biển và đội ngũ nhân viên cứu hộ trực dọc bờ biển cả ngày.

Nhiều du khách đổ về thành phố nên các dịch vụ cũng phát triển. Có nhiều nơi phục vụ nhu cầu ăn uống vui chơi giải trí hơn trước kia.

Đến Nhà

Về nhà gặp ngày chạp mã bên ngoại, bước vô nhà đầy người ta nhưng ai cũng sững sờ. Cả nhà đều trố mắt nhìn mà không biết thằng mô đi vô nhà mà vừa đi vừa cười. Mãi chặp lâu mới nhận ra, “Mi đó hả?”.

Đến trưa ăn cơm với ba, má và dì bốn mới nói chuyện về những thay đổi:

Thu:

Con xin lỗi ba, má và dì bốn chớ chừ con chẳng biết đâu là quê nữa. Ở trong HCM, quen đường xá, có nhiều đồng nghiệp bạn bè thân thiết. Đi gặp thì mọi người chào, có việc cần thì mọi người giúp đỡ hoặc có gì mới thì mọi người hỏi thăm.

Chừ về đây đường xá thì lạ hoắc, bước vô nhà ngoại mà không ai nhận ra. Thằng út hồi con đi thì như con mèo con, chừ nó bự như con voi.

Về nhà nói đi nói lại, bà má cũng nhắc lại chuyện cưới zợ đi cho rồi.

Má:

Năm ni mi 25 tuổi rồi, ta để cho chơi mấy năm nữa. Nhưng mà cũng lo kiếm con mô rồi cưới đi. Chớ tới năm 30 tuổi mà chưa có vợ là ta vô HCM ta cạo đầu. Mi thấy bà nội năm mi không? Chú đông mi năm ni 40 tuổi mà chưa có vợ, bà nội mi vô ở trong HCM cho tới hồi mô có vợ bả mới về. Mi coi mà liệu đó, má không nói giỡn đâu.

Phù! Đúng là người của thế hệ trước: “Trai lớn có zợ, gái lớn gả chồng

Gặp Lại Mấy Đứa Bạn Học

Chạy cả buổi sáng đi tìm mấy con bạn thân. Tới nhà đứa mô cũng nói: “nó có chồng rồi, chừ đang ở nhà chồng.”

Tuy giờ bọ nó đã có nhiều đứa lập gia đình - có đứa chưa, có đứa đi làm và có thu nhập cao – cũng có đứa lo lấy luôn cái thạc sĩ ở nước ngòai nên vẫn cứ học. Nhưng chung quy lại bạn bè vẫn thân như ngày xưa. Mấy đứa bạn 12A7 vẫn chơi đẹp với nhau như hồi còn đi học.

Thu:

Dù tụi bây với ta làm ở các lĩnh vực khác nhau, các vị trí khác nhau và thu nhập cũng chênh lệch thấy rõ. Nhưng hồi xưa ta chơi với tụi bây như thế nào, thì giờ trở đi cũng như vậy.

Mấy Đứa Bạn Chơi Từ Nhỏ Tới Lớn

Mấy năm trước, dù cho sáng hay chiều, chỉ cần hú 1 tiếng là đầy đủ 5 thằng đi tắm biển. Chơi đã rồi đếm 1-3, cả 5 đứa chạy ào xuống nước. Giờ về, tắm biển chỉ có một mình. Biển ĐN chừ đẹp hơn, nhưng không còn vui như ngày trước.

Nói Chuyện Với Nhỏ Bạn Về Sự Nghiệp Của Nó Ở ĐN.

Gấm:

Chừ Gấm hết muốn xin việc rồi. Đi đâu cũng thấy tiêu cực. Trong đợt vừa rồi đi học 1 khóa nghiệp vụ giảng dạy ở HCM. Có nhiều người được xếp loại giỏi nhưng chỉ mỗi một mình Gấm được các giáo sư trao bằng khen. Nhưng về ĐN thi tuyển lại không đậu. Gấm khẳng định mình là ngừơi có năng lực nhưng khi xem kết quả thi tuyển thì biết mình đã rớt. Họ tổ chức thi tuyển chỉ vì lệ phí thi là 200.000 và số thí sinh là hơn 100 người, chứ số ngừơi trúng tuyển đã có trước khi thi tuyển. Trong buổi tiếp dân của UBND TP, Gấm gặp trực tiếp Nguyễn Bá Thanh về năng lực và nguyện vọng của mình. Mọi việc tiến triển tốt đẹp nhưng thư tiến cử của UBND TP đến sở cũng dừng ở đó. Đến thế thì thôi. Nên bây giờ Gấm hết muốn đi xin việc rồi. Chổ làm việc hiện tại cũng không phải là tốt nhưng đi đâu cũng gặp chổ không tốt thì chi bằng cứ bằng lòng với chổ này.

Thu:

Khi tốt nghiệp, Thu đã đi tuyển dụng ở HCM & Hà Nội. Thu đã nhận thấy rằng:

  • Hà Nội rất bảo thủ. Mình mới ra trường, muốn được sáng tạo và thay đổi những gì bất cập. Do đó, không thể lập nghiệp ở HN.

  • Đà Nẵng làm việc theo kiểu con ông, cháu cha. Gia đình thì gần như lao động cơ bản, quan hệ xã hội coi như bằng không. Cả bên nội và bên ngoại đều không có ai theo nghề này. Nếu ở ĐN thì làm sao ngóc đầu lên nỗi.

  • HCM có lối sống rất tiến bộ. Họ quan tâm tới trình độ hơn bằng cấp, sẵn sàng thay đổi để phát triển và loại bỏ những ngừơi không năng động. Ở đây mình sẽ được sáng tạo, lắm cơ hội và có nhiều thử thách.

Mặc dù, Đà Nẵng sống an nhàn và thỏa mái. Nhưng mới ra trường mà cứ làm việc an nhàn, ít thử thách thì không có tương lai.

Quanh đi quẩn lại nó cũng hỏi đến chuyện gia đình.

Thu:

Như Gấm biết, con ngừơi khác con vật ở chổ: “Con vật làm việc theo bản năng, con người làm việc theo ý thức”. Nên nói đến chuyện gia đình Thu vẫn không thể có được lý do tại sao lại lập gia đình?

Gấm:

Dù biết là như vậy nhưng còn một cái nữa gọi là “vô thức”... Trên đường đi đến đích Thu sẽ gặp nhiều cục đá. Khi Thu vấp ngã, đồng nghiệp là ngừơi vui mừng. Nên lúc đó Thu cần có ngừơi chia sẽ.

Nói cho cùng thì lời khuyên của nó về gia đình cũng chẳng có gì mới và không một chút thuyết phục. Còn cái vô thức gì đó thì cũng là bản năng chớ gì.

Về Lại Đội Tuyển JUDO Đà Nẵng

Những đứa mới tập giờ cũng đã có đai đen. Thể lực dồi dào, ra đòn nhạy bén. Về tập lại 1 tuần bị mấy đứa nhỏ đánh mềm cả người.

Thể lực mình giờ đây cũng xuống nhiều. Lúc xưa, cột sợi dây dài 8m trên nóc nhà cũng leo được 2 sợi đôi 5 sợi đơn, giờ leo được nửa sợi. Nhưng được cái, kỹ thuật và nhạy bén vẫn như xưa.

Dẫn thằng em út qua nhờ các thầy huấn luyện. Ở nhà, nó với mấy đứa nhỏ trong xóm cứ đá banh ngoài vỉa hè. Thể thao thì tốt, nhưng mấy đứa chơi thể thao một cách không khoa học sẽ không tốt sau này. Hơn nữa chơi trên đường phố dễ bị tai nạn giao thông. Cho nó vào đội tuyển, sống trong một môi trường có tổ chức cho quen. Vừa có các huấn luyện viên dày kinh nghiệm huấn luyện lại có nhiều bạn bè lớn tuổi để học tập. Tuy nhiên cũng nhấn mạnh rằng:

  1. Học võ chỉ để tự vệ, bảo vệ gia đình và đất nước.

  2. Không được theo con đường vận động viên chuyên nghiệp mà phải học để có kiến thức để sau này có một nghề nghiệp ổn định.

  3. Không sử dụng võ thuật để đi gây lộn.

Sau khi vô lại HCM, có ghé thăm 4 đứa em trong đội đang tập luyện ở đội tuyển quốc gia ngoài Thủ Đức.

Thu:

Thầy cũng đồng ý với anh rằng thể thao cũng chỉ chơi cho vui không thể coi nó là nghề được. Mấy đứa thấy như thầy đó, là huấn luyện viên mà đâu có giàu có gì đâu. Thầy làm vị trí này từ lâu đến giờ cũng chỉ là vì đam mê thôi.

Liệu mấy đứa sau này theo con đường võ thuật thì sẽ đến đâu? Như VDV Lý Đức, huy chương quốc gia, quốc tế nhiều vô kể. Nhưng giờ vẫn không đủ sống. Mấy đứa liệu có thể có nhìêu thành tích hơn Lý Đức không?

Anh Thu không khuyên mấy đứa bỏ tập. Anh chỉ muốn mấy đứa bớt chơi lại, sống tiết kiệm hơn và lúc tập luyện mấy đứa tập cho hết mình. Cố gắng cống hiến cho quốc gia hoặc cho thành phố mấy huy chương. Việc học hành cho cho giỏi để sau này có nghề nghiệp ổn định, thu nhập cao để ổn định cuộc sống mới là quan trọng

Kết Thúc Kỳ Nghĩ

Từ xưa đến giờ không có ý định về thăm quê, thậm chí sau khi kỳ nghĩ kết thúc. Lần trở lại HCM lần này đánh dấu một sự thay đổi lớn. Khi máy bay vừa đáp xuống Tân Sơn Nhất, ý nghĩ đầu tiên ập đến là “tay làm - hàm nhai”.

Thứ Sáu, 20 tháng 4, 2007

Xã Hội & Vấn Đề Khó Nói

(Bài viết trích dẫn nội dung có từ 1 diễn đàn của Vnexpress. Các trích dẫn được chọn lọc và sắp xếp có ý thức)

Sau bài “Ám ảnh sex ở tuổi vị thành niên” một nữ sinh 11 đã viết bài “Sex với học sinh lớp 11-12 không có gì xa lạ” bài viết này đã tạo nên một làn sóng thảo luận rất nóng bỏng - "trinh tiết của người phụ nữ trước hôn nhân"

Ám Ảnh Sex ở Tuổi Vị Thành Niên

"Gần đây em nghĩ rất nhiều về sex, thậm chí tưởng tượng hàng giờ cảnh làm tình với một người đàn ông chỉ để ý sơ sơ. Ngay cả trong phòng thi em cũng tự thỏa mãn vài phút... Em phải làm sao để chấm dứt tình trạng này?", một cô gái 19 tuổi sống một mình ở nước ngoài đã cầu cứu đến VnExpress.

Sex với Học Sinh Lớp 11-12 Không Có Gì Xa Lạ

...Ham muốn xem những văn hóa sex, theo cháu là một bản năng rất bình thường, vì ở tuổi mới lớn, ai cũng tò mò về cơ thể mình. Giáo dục giới tính ngày nay chưa được coi trọng, và các teen thu thập kiến thức từ rất nhiều nguồn, nhưng từ bố mẹ lại rất ít. Chính cháu cũng không bao giờ nói về vấn đề này với bố mẹ...

...Cha mẹ nào cũng luôn giáo dục con mình theo hướng tốt đẹp. Nhưng liệu cha mẹ có thể chiến thắng được xã hội bên ngoài hay không?..

Trinh Tiết Là Quan Niệm Phong Kiến

...Hiện nay độ tuổi kết hôn của nam phần nhiều là xấp xỉ 30 và nữ là 27; độ tuổi dậy thì là 17-18. Trong 10 năm đó, nhu cầu tình dục rất cao. Vậy chúng ta giải quyết như thế nào đây?...

...Trong thời đại hiện nay, quan hệ tình dục bừa bãi hoàn toàn đáng bị phê phán. Nó dẫn đến sự xuống cấp của giá trị văn hoá, những nguy cơ lây lan bệnh tật. Và hoàn toàn không thể đánh đồng nó với quan hệ tình dục giữa những người yêu nhau...

'Trinh Tiết' Là Cách Nghĩ của Thế Kỷ Trước

...Chúng ta hãy tự đặt câu hỏi cho bản thân mình đi và tự suy nghĩ và trả lời thì sẽ nhẹ nhàng, ví dụ "Tại sao mình làm được việc đó mà người phụ nữ lại không?"...Chế độ bình quyền mà còn có những suy nghĩ "còn mất" như vậy thì thật là đáng tiếc...

Trinh Tiết Không Quá Quan Trọng

Chuyện trinh tiết của người vợ cũng chẳng có gì đáng quan tâm trong thời đại hiện nay. Liệu một người chưa từng quan hệ với ai sẽ là người vợ tốt, và một người không còn trinh trắng sẽ là người vợ không tốt?

Đơn giản thôi, cái gì nam làm được thì nữ cũng có thể. Theo ý kiến cá nhân tôi, việc quan hệ trước hôn nhân thì không hẳn là không nên, bởi vì vấn đề ở đây không phải là trinh tiết mà là sức khỏe của người phụ nữ.

Còn chuyện trinh tiết của người vợ cũng chẳng có gì đáng quan tâm trong thời đại hiện nay. Một phụ nữ có thể trở thành người vợ tốt hay không không thể nào đánh giá được qua chữ trinh tiết, vấn đề cơ bản là ở bản chất của họ mà thôi.

Còn nói về đàn ông, không phải ai vào vũ truờng cũng đều là xấu; và liệu những người quan hệ với bạn gái trước hôn nhân có thực sự là xấu? Yêu nhau mà, sao tránh khỏi những lúc yếu lòng, vấn đề là ta biết ta làm gì và có đủ can đảm để đối mặt, giải quyết hậu quả. Theo tôi, đây cũng là khác biệt giữa một người đàn ông đã trưởng thành và một cậu thiếu niên.

Vội Dâng Hiến, Tình Yêu Sẽ Nhanh Tàn

...Nhiều bạn nữ cứ lấy lý do con trai không giữ thì con gái sao giữ. Thực ra, chẳng phải con trai nào cũng vậy, có người này, người khác. Điều quan trọng là vô hình chung nhiều bạn gái trẻ vì "lý sự" ấy mà sống quá dễ dãi, nhất là "tuột phanh" khi đã bị mất trinh. Họ cứ nghĩ đã mất rồi thì chẳng còn gì để giữ và thế là buông xuôi thả phanh với những mối tình tiếp theo...

Chỉ Nên Quan Hệ Tình Dục Khi Chắc Chắn Lấy Nhau

...Tôi muốn nói rằng khi đã lớn thì ai cũng có ham muốn, cũng có đòi hỏi, tò mò. Vấn đề là ở chỗ tìm hiểu như thế nào cho khoa học, đúng đắn, vào giai đoạn nào thì thích hợp cho quan hệ tình dục...

Tôn Trọng Khoảng Trời Riêng của Nhau Có Gì Là Sai?

...Tôi nhớ, có lần nàng hỏi tôi: "Có bao giờ anh hối hận khi em không còn để dành cho anh không?". Tôi cười: "Sao em trẻ con thế, chúng ta đang sống trong hiện tại và hướng tương lai hay nhìn về quá khứ nhỉ?". Tôi tôn trọng khoảng trời riêng của vợ tôi. Điều ấy có gì là sai đâu nhỉ? Mong sẽ không phải bàn cãi về trinh tiết nữa ...Khi đã lấy vợ, người đàn ông đã suy nghĩ chín chắn và quyết định. Người vợ dù có đui mù, sứt mẻ thì cũng không thể bỏ rơi bởi người đàn ông không thể hèn nhát. Đề tài này khó và không thể trong đôi dòng mà viết hết suy nghĩ được, xin dừng bút và xin lỗi nếu như có đôi lời hơi gay gắt...

Mong rằng những người đàn ông chúng ta sẽ không bao giờ bàn về vấn đề này nữa.

Xem Thêm

Thứ Ba, 20 tháng 3, 2007

Để Ta Trả Lời Mi - Tại Sao?

Nghe bài hát này thấy thằng nhỏ có câu hỏi khá hay. Nên quyết định trả lời câu hỏi của nó "Tell me why?".

  1. Con người, bản chất của họ là nhỏ nhen và ích kỷ.
  2. Do đó, xã hội mi sống sẽ không có sự công bằng.
  3. Vì vậy cho nên trong xã hội, những người giàu ngày càng giàu hơn trong khi những người nghèo thì nghèo mãi mãi. Mi nên nhớ rằng: "Không có tiền mi chẳng có gì cả, kể cả quyền được sống, quyền tự do và quyền mưu cầu hạnh phúc."

Này nhóc, mi có thể thay đổi được thế giới đấy. Mi là một phần của thế giới. Hãy thay đổi thế giới bằng cách thay đổi bản thân mi.

Tell Me Why

Download this song

In my dreams, Children sing
A song of love for every boy and girl
The sky is blue, the fields are green
And laughter is the language of the world
Then I wake and all I see is a world full of people in need

Tell me why,(why) does it have to be like this
Tell me why, (why) is there something I have missed
Tell me why, (why) cause I don't understand
When so many need somebody
We don't give a helping hand
Tell me why

Every day, I ask myself
what will I have to do to be a man
Do I have, to stand and fight
To prove to everybody who I am
Is that what my life is for?
To waste in a world full of war

Tell me why, (why) does it have to be like this
Tell me why, (why) is there something I have missed
Tell me why,(why) cause I don't understand
When somebody needs somebody
We don't give a helping hand
Tell me why (Tell me why)
Tell me why (Tell me why)
Tell me why (Tell me why)
Just tell me why (why, why, why)

Tell me why, (why) does it have to be like this
Tell me why, (why) is there something I have missed
Tell me why, (why) cause I don't understand
When so many need somebody
We don't give a helping hand
Tell me why (Why why, does the tigers run?)
Tell me why (Why why, do we shoot the gun?)
Tell me why (Why why, do we never learn?)
Can someone tell us why we let the forests burn

(Why why do we say we can?) tell me why
(Why why is it still the same?) tell me why
(Why why do we talk and run?) tell me why
Can someone tell us why we let the ocean die

(Why why do we always say?) tell me why
(Why why do we get the blame?) tell me why
(Why why does it never rain?)
Can someone tell us why we cannot just be friends

(Why why do we close our eyes?)
(Why why do we really lie?)
(Why why do we fight for land?)
Can someone tell us why cause we don’t understand
Why why?

Thứ Ba, 20 tháng 2, 2007

Pyramid - Consulting 18 Tháng Học Tập, Làm Việc và Cống Hiến

Ngày 16-06-05 là ngày làm việc đầu tiên ở Pyramid-consulting. Tính đến ngày làm việc cuối cùng trước khi nghĩ tết (ngày 15-2-07) là 18 tháng. 18 tháng học tập, làm việc và cống hiến.

Từ 16-06-05 đến 15-02-07, chính sách đào tạo của công ty như là chuồn chuồn khát nước nếu không muốn nói là không có. Qua cuộc họp cuối năm của công ty công bố kế hoạch hoạt động năm mới - 2007, vấn đề đào tạo lại không nhắc đến. Mọi cơ hội học tập ở đây chỉ là tranh thủ tự học lúc rảnh rỗi và internet miễn phí ngòai giờ hành chính. Nổ lực học tập với khẩu hiệu "học cho đời đỡ khổ".

Trong khỏang thời gian từ tháng 10-06 đến cuối tháng 03-07 là khỏang thời gian 6 tháng thử thách ở vị trí UI Analyst and Design. Mục tiêu của giai đoạn này là tạo nên những gì cần có trước khi chính thức nhận vị trí đó. Với những hiểu biết và nguồn thông tin đáng tin cậy tích lũy trong quá trình tự học 18 tháng là cơ sở để xây dựng bộ tài liệu UI Framework áp dụng ở Cty. Các tài liệu chuẩn hóa UI đã tạo ra trong thời gian này không phải là toàn bộ những hiểu biết tích lũy được, cũng như tòan bộ những gì thế giới đã làm. Nhưng nó đáng tin cậy và đủ đáp ứng nhu cầu sản xuất của Pyramid trong vài năm.

Trong cuộc họp công ty đầu năm 06 và họp công ty giữa năm 06, khơi gợi những vấn đề nhạy cảm giữa nhân viên và công ty trong các cuộc họp để mọi người cùng tìm giải pháp. Từ đó đến nay những câu châm biếm như “time sheet ~ time shit”, “lương ơi tao nhớ mày” không còn thấy mọi người để trên status cũng như những tờ giấy dán trước mặt. Tuy số lượng vấn đề khơi gợi còn ít, tầm ảnh hưởng của các vấn đề còn nhỏ nhưng đã góp phần gắng bó nhân viên và công ty với nhau.

Năm 2007, có thể sẽ được nhận công việc mới. Với công việc mới cộng với việc đề xuất thành lập công đoàn, năm mới sẽ có nhiều cái mới: Học hỏi nhiều hơn, làm việc hiệu quả hơn và cống hiến hết mình.

Thứ Bảy, 20 tháng 1, 2007

Cơ Hội

Cơ hội không phải là sự may mắn dẫn đến thành công. Nó là cách mỗi người xử lý như thế nào trong tình huống cụ thể.

Cơ Hội Để Thăng Tiến và Khẳng Định Mình

Khi vào làm việc ở Pyramid-Consulting mới biết được rằng cty này là 1 công ty nhỏ, rất nhỏ ở VN. Nó chưa có 1 quy trình hoặc một chuẩn hóa nào để áp dụng. Mọi thứ đều tùy thuộc vào nỗ lực của cá nhân. Có nhiều đồng nghiệp đã ra đi đầu quân cho những cty lớn hơn vì ở đây chẳng học hỏi được gì.

Có lần trao đổi với 1 đồng nghiệp như vậy:

Đồng nghiệp:

Mi mới ra trường, mi nên vào những Cty lớn. Ở đó có nhiều thứ để mi học hỏi. Học hỏi được nhiều thứ trong thời gian ngắn thì mi có thể qua làm ở các Cty nhỏ hơn ở vị trí cao. Chứ ở Cty nhỏ chẳng có gì để học thì biết bao giờ mới nắm giữ các vị trí cao cấp.

Thu:

Ở đây có cơ hội.

Là nhân viên của Cty phải làm sao cho 1 Cty đó ngày càng phát triển hơn. Nếu Cty chưa có chuẩn thì việc chuẩn hoá là việc mà nhân viên nên làm. Đó là cơ hội để mi khẳng định mình, nếu mi có khả năng đưa công ty lên chuẩn thì ở bất cứ Cty nào dù nhỏ dù lớn mi đều có thể đảm đương các vị trí cao cấp.

Hơn nữa ở đây có nhiều chổ trống chưa có người đảm đương thì đó là cơ hội để mi có thể đảm nhiệm các vị trí đó.

Cơ Hội Để Học Hỏi

Mới ra trường, vào Pyramid-Consulting làm việc được Cty xếp ngồi cạnh nhóm TA(Technical Architect - thiết kế kỹ thuật)và SDM(Software Development Manager - Quản lý toàn bộ lập trình viên) để dễ kèm cặp và nhắc nhở. Ở vị trí làm việc này, giống hệt ngồi ở giữa bùng binh, mọi việc làm của mình đều bị cấp trên quản lý chặt chẽ. Nên đó được xếp vào nơi mà mọi người cho là nguy hiểm, bán không ai mua. Theo mọi ngừơi, vị trí thỏa mái là nơi tự do làm việc riêng như đọc báo, chơi điện tử, coi phim, hoặc ngủ trong giờ làm việc mà không bị nhắc nhở. Tuy nhiên, tôi lại thấy được quan tâm như vậy là có nhiều cơ hội.

Cơ Hội Để Định Hướng

Sớm nhận thấy những người mình ngồi cạnh là những người trụ cột của công ty. Tiếng nói của họ đóng vai trò quan trọng trong công ty và định hướng của CTA(Chief Technical Architect - Trưởng nhóm thiết kế kỹ thuật) là phát triển giao diện ứng dụng của sản phẩm web. Do đó, ngồi bên cạnh họ, ngày đêm tìm hiểu về giao diện của ứng dụng, việc gặp gỡ trao đổi với họ hằng ngày dần dần đã uốn nắng hướng đi và định hướng nghề nghiệp cho bản thân.

Có lần anh An (Dương Thành An - Chief Technical Architect) hỏi:
Tại sao không đi đâu đó chơi hay ở nhà học mà ngày đêm ở Cty đọc sách?

Thu:
Học ở Cty có nhiều cái lợi như:

  • Chổ làm việc thỏa mái.
  • Internet miễn phí.
  • Được trao đổi với anh cùng các đồng nghiệp sẽ hiểu ra nhiều thứ và có nhiều cơ sở để phân tích hướng đi của mình có khả thi không.

Tìm hiểu về thiết kế giao diện ứng dụng và dần hiểu ra nó là 1 hướng đi đúng. Đúng vì chất lượng giao diện đóng vai trò quyết định cho sự thành công của sản phẩm chứ không phải là 1 thiết kế tốt hay những đoạn code chuẩn.

Cơ Hội Để Quảng Bá Kiến Thức

Chỉ tìm hiểu về mỗi 1 thứ là giao diện nên hiểu biết càng ngày càng sâu. Nên dù đã biết rõ một vấn đề cũng giả vờ đặt câu hỏi với mấy anh này với 1 mục đích đơn giản là cho họ biết là mình có khả năng đó.

Lần khác, anh An lại hỏi:
Đang đọc sách gì?

Thu:
Web standard, nó nói làm sao để tách biệt được trình bày và nội dung theo 1 cách chuẩn mà thế giới làm.

Cứ như vậy trong gần 2 năm trời, không những mình đã có 1 lượng kiến thức dùng được mà nó còn là cái mà công ty đang cần. Hơn hết, cấp trên biết mình có khả năng thực hiện nhiệm vụ của Cty giao phó trong giai đoạn phát triển tới. Đó là, xây dựng giao diện của ứng dụng web đạt chuẩn Usability và Accessibility.

Cơ hội đơn giản là sử dụng những thứ sẵn có làm tài nguyên.

[x] Đóng