Thứ Bảy, 23 tháng 9, 2006

Người Tạo Thị Trường UI Design

Bill Gate: "Mọi người đều nổ lực học tập và làm việc để có thu nhập cao. Sau giờ làm việc họ thích chơi thể thao, đọc sách, xem phim. Vậy nếu như họ có nhiều tiền rồi chẳng lẻ họ chơi thể thao, đọc sách và xem phim cả ngày? Tôi có công việc mới mẻ, nhiều thử thách và tôi tìm thấy niềm vui trong công việc..."

Được bổ nhiệm vào vị trí mới là "phân tích thiết kế giao diện". Vị trí này có 3 nhiệm vụ chính:

  • Bổ túc kiến thức về Usability với UI(User Interface) cho mọi người trong công ty.
  • Góp ý với khách hàng về những giao diện ứng dụng họ tự thiết kế.
  • Xây dựng UI cho những ứng dụng chưa có UI từ khách hàng.

Để làm đựoc 3 nhiệm vụ này cần phải cụ thể hóa những thứ trừu tượng để có thể đo lường nó. Do công việc này chưa có tiền lệ ở VN, nên việc này chỉ có thể hòan thành bằng cách xây dựng 1 hệ thống tài liệu. Hệ thống tài liệu này coi như là một khuôn khổ và công thức để tạo nên 1 sản phẩm.

Vì không có cơ sở để làm việc, nên với vị trí mới và cách làm việc cứng nhắt theo nguyên tắc sẽ gặp không ít khó khăn ở giai đoạn này.

Tạo nênsự hỗn độn có khoa học. Với cách làm việc mới mẻ này, mọi người đều có quyền nói lên cái mình đang nghĩ theo bất cứ trật tự xuất hiện nào mà chẳng phải cân nhắc đúng, sai, mất lòng mà thậm chí lạc đề. Nếu không, sau một hồi đắn đo những điều nói ra không còn nguyên thuỷ như lúc đầu. Sợ mất lòng nên không truyền tài hết ý hoặc sự bức xúc của vấn đề.

  • Những ý kiến này nếu đúng thì vấn đề dĩ nhiên được giải quyết.
  • Nếu sai thì nó có thể là giả thuyết để giải quyết các vấn đề khác.
  • Còn không thì nó có thể là manh mối để phát hiện ra một vấn đề tiềm ẩn.

Tóm lại là, sự im lặng và chủ nghĩa cá nhân không tồn tại ở cách làm việc này.

Chập chững bước vào lĩnh vực Usability sẽ rất nhiều khó khăn. Khó khăn vì thiếu kinh nghiệm và lý lẽ để bảo vệ ý kiến của mình. Cũng như những chuyên gia làm về Usability khác, những trận tranh cãi nãy lữa sẽ được viết lại như là Usability War Story.

Xem Thêm

Thứ Tư, 20 tháng 9, 2006

Lời Muốn Nói

Blog này là nơi Thu ghi lại những sự kiện cá nhân hay cảm nhận của mình về các vấn đề xã hội. Nó đơn thuần là quan điểm cá nhân về vấn đề nào đó. Thu không có định gây tai tiếng, tranh cãi trong cộng động mạng để tăng pageviews.

Các vấn đề xã hội Thu đề cập trong các bài viết ở blog này nếu có cũng không muốn động chạm đến chính trị hay sử dụng quyền tự do của mình quá đáng so với luật pháp Việt Nam. Việc nói xấu cty, đồng nghiệp và sếp không phải là mục đích của blog này.

Thu chỉ muốn sử dụng blog này như là một phương tiện giữ liên lạc với bạn bè và đồng nghiệp thông qua các bài viết về hoạt động hàng ngày. Ngoài ra, blog này cũng là một phương tiện để Thu phát huy quyền tự do ngôn luận của mình. Thu chia sẻ với mọi người kinh nghiệm sống, hiểu biết của mình về những vấn đề xã hội nào đó.

Thu chú trọng nhiều về chiều sâu và sức lan tỏa của thông tin chứa trong bài viết. Vì vậy mỗi bài viết đều phải mất nhiều tháng để hoàn tất. Thường thì mỗi tháng Thu chỉ viết 1 bài và đăng vào ngày 20 hàng tháng.

Điều Thu mong muốn là: mỗi khi bạn đọc xong 1 bài viết ở blog này nó sẽ để lại cho bạn một ấn tượng đẹp. Nó không đơn thuần là giải trí, thông tin trong bài viết hi vọng sẽ hữu ích với bạn hay giúp được ai đó.

Còn nữa, nếu ai đó trích dẫn thông tin từ blog của Thu thì xin ghi rõ xuất xứ nhé.

Thứ Bảy, 16 tháng 9, 2006

Lý Tưởng và Nguyên Tắc Sống

Ta có một nguyên tắc sống là: “Có luật thì làm theo luật. Không có luật thì ưng làm gì thì làm không làm theo lệ và không phải hối hận là được.”

Lý tưởng sống là gì? Con người mình sống phải có một cái gì đó để mình có thể hi sinh tất cả, một đời theo đuổi và đạt được. Dĩ nhiên là cái gì cũng phải thực tế mới khả thi? Nên không hẳn là phải phục vụ cho đất nước và sống như một ngọn nếm đốt mình để thắp sáng là lý tưởng khả thi. Mọi thứ đầu tiên phải hướng đến quyền lợi của mình làm lợi cho mình mới là thực tế. Ở đây có người hiểu nhầm là chủ nghĩa cá nhân, thực dụng hay là hưởng thụ gì đó.

Còn mọi người muốn cống hiến hả?

  • Thì mọi người chấp hành pháp luật …và đóng thuế đầy đủ.
  • Mọi người tạo ra sản phẩm chất lượng cao, giá thành hạ phục vụ đại đa số người dân.
  • Mọi người tạo ra hàng ngàn việc làm cho hàng ngàn lao động với mức thu nhập chừng đóng thuế thu nhập là được.

Vậy là cống hiến rồi đó.

Còn dĩ nhiên lợi nhuận mọi người kiếm được phải chảy về túi mọi người. Cái đó đáp làm cho mọi người thấy mình hưởng cái mà mình tạo ra, mọi người mới có động cơ phấn đấu để làm. Chứ mọi người hưởng lương không đúng sức mình bỏ ra, mọi người có chịu làm hết mình mà không nhũng nhĩu không?

Con người sống phải có lý tưởng. T hình dung sống mà không có lý tưởng như là định luật rơi tự do. Đến khi mình nhắm mắt thì thằng cháu nó có hỏi Ông sống để làm gì thì biết trả lời thế nào? Có lý tưởng sống rồi, mọi người vạch được kế hoạch làm thế nào để đi đến đó nhanh nhất sau đó mới bắt đầu. Như vậy thì cuộc sống của mọi người mới không bị chệch hướng.

Mọi người thử hình dung cái lý tưởng là cái đích. Giả sử ra đường mà mọi người đi không có đích đến thử đi. Khi tới ngã 3 / 4… thì rẽ trái, khi tới ngã 3 / 4...thì rẽ trái, khi tới ngã 3 / 4... thì rẽ trái… Cuối cùng mình lại quay về điểm xuất phát.

Vậy là hết đời.

Lời cuối: Đây là bài viết Thu gởi tham gia diễn đàn “Song co ly tuong" doi voi the he tre VN hien nay?” từ khi còn là sinh viên với nick name “tao đây”.

[x] Đóng