Thứ Hai, 20 tháng 11, 2006

Học Cho Đời Đỡ Khổ

Không Định Hướng Được Cuộc Đời

Chẳng phải là thằng ngu nhưng những năm cấp 3 là những năm ngu nhất trên đời. Cố gắng học nhiều hơn cấp 2 nhưng lại dốt hơn cấp 2. Biết rằng tốt nghiệp cấp 3 là thi đại học. Tốt nghiệp đại học rồi đi làm. Đường nào cũng đi làm để có tiền mà sống. Có nhiều người tốt nghiệp đại học cũng đâu có việc làm, có việc làm cũng đâu làm đúng chuyên nghành được đào tạo, đúng chuyên nghành được đào tạo nhưng cũng đâu có đủ sống. Trong khi đó có những ngừơi không học đại học lại thành đạt. Với vấn đề là "làm sao kiếm đựơc nhiều tiền", nên học đại học chưa hẳn là giải pháp cho vấn đề. Nên đâu cần phải thi đại học, mà không thi đại học thì cần gì phải học cho nhiều. Với suy nghĩ tốt nghiệp cấp 3 rồi ra đời bương chải kiếm ăn nên hậu quả là đầu năm 11 đòi bỏ học, cuối năm 11 thi lại, tốt nghiệp cấp 3 chỉ trên điểm sàn 5 điểm(nhớ không rỏ).

3 Năm Thay Đổi 1 Con Người

Thực tế đã chứng minh rằng có học dù không làm được gì nhưng cũng có tầm nhìn khác, biết tìm kiếm, chờ đợi và nắm bắt cơ hội. Có học thì tương lai ở trong tay của mình chứ không phụ thuộc vào may rủi như người không có học.

Thi đại học lần 1 rớt, về làm phụ hồ mùa hè năm đó. Gia đình cản trở, má chạy ra công trường gọi về không cho đi làm. Hôm sau giao cho 1 đống việc nhà "việc nhà không ai làm mi đi làm làm cái chi? Muốn đi thì làm xong việc nhà hãy đi".

Thế là:

  • Sáng sớm, 4h sáng - 6.30h sáng làm xong việc nhà ăn sáng rồi đi làm.
  • Trưa về làm việc nhà, ăn trưa rồi đi làm.
  • Tối về làm việc nhà, rồi ngủ cho tới 4h sáng mai.

Sau hai tuần làm việc, nhận được ~500.000 tiền lương. Lần đầu tiên trong đời cầm số tiền kiếm đựơc từ mồ hôi nước mắt của mình mà suýt khóc. Từ thằng học sinh đếch biết sự đời lăn ra công trường, làm việc trong cái hố sâu ~2m dưới nắng 42 độ và gió Lào thổi gắt, 1 tuần rách hết 2 đôi găng tay, 2 bộ quần xanh áo trắng mặt đi học giờ mặt đi làm cũng te tua luôn. Nhìn lại mình trong gương cũng không nhận ra thằng khùng đó là mình.

Vì quyền lợi của mình có thằng ngu mới không lên tiếng. Đó là kinh nghiệm có được từ mồ hôi nước mắt những năm đi phụ hồ. Giới chủ luôn tìm cách tăng lợi nhuận và giảm rủi ro bằng nhiều cách, và phần thiệt cuối cùng lại thuộc về người làm công nếu không giám lên tiếng đấu tranh cho quyền lợi của mình. Đứng nhìn sức lao động của mình bị ăn cắp hay đấu tranh vì nó?

Sống hết mình, sống như thể hôm nay là ngày cuối cùng còn sống. Kể từ khi thi rớt đại học, chỉ phụ thuộc gia đình chuyện ăn, ở, học hành, đau ốm. Thực sự sống bằng tiền mình kiếm đựơc, như một người lao động cơ bản sống mới biết họ sống thế nào. Gánh nặng cơm áo đã cho họ một nghị lực sống phi thường: vác bao xi măng 50 kg lên lầu 3 trong khi chân bị giẫm đinh còn sưng tấy / bán mặt cho đất bán lưng cho trời dù gió Lào thổi gắt cùng nắng 42 độ hay gió bấc lạnh 15 độ cũng vấn phải làm vì nếu ở nhà thì ăn gì mà sống.

Khai sinh một con người. Xong 2 tháng trời lăn lộn kiếm được 1.2tr. Để dành 500.000 vào HCM thi lại, 700.000 còn lại sống từ đó cho đến ngày thi. Số tiền ít thật nhưng thật sự đã kiếm được nhiều hơn thế đó là mục đích sống, quý thời gian, tiêu tiền hợp lý, hòa đồng với mọi người. Quan trọng hơn biết được rằng học nhiều có thể không giải quyết được vấn đề kiếm nhiều tiền nhưng ít nhất là còn cơ hội. Không có tiền, không thể bình đẳng với bạn bè trong các cuộc ăn chơi nên sống gần như trốn tránh bạn bè và quyết tâm ôn tập để thi đại học đợt 2 vào CNTT.

Đại học không phải là con đường duy nhất để vào đời. Thi xong đợt 2, chỉ đủ sức đi về nhà, nằm liệt giường 3 ngày vì đã dốc kiệt sức và hi vọng vào kỳ thi. Lại thêm 1 mùa hè nữa đi phụ hồ, kiếm tiền vô năm học mà tiêu. Vì tự tin rằng không thể nào rớt được nên khi thằng bạn chạy tới công trường nói "ta không thấy mi trong danh sách đậu", nghe nhưng không tin. Tuy nhiên sự thật luôn khó thay đổi. Không chùng bước, trung cấp tin được điền vào chổ trống. Đúng là tin học, không hiểu sao nó có một sự lôi cuốn lạ kì. Từ ngày được sờ vào cái máy vi tính lần đầu tiên, không ngày nào ngồi dưới 9h trước máy vi tính. Vào phòng thi học kỳ, làm 5 đề 1 lần đề nào cũng 7-8 điểm riêng bài của mình được 2 điểm. Cả thầy cô và bạn bè của khoa tin trở nên sửng sốt "thằng Thu mà được có 2 điểm hả?". Biết rằng, không thể sống nổi với cái bằng trung cấp. Lần cuối đi phụ hồ kiếm tiền để vô năm học có thể yên tâm với giấc mộng lập trình viên. Sau khi có kiến thức căn bản về lập trình và sử dụng máy vi tính đủ tự tin để bước lên nấc thang lập trình viên. Bỏ học trung cấp trước lúc thi học kỳ 3, tham gia khóa đào tạo lập trình viên quốc tế của Softech - Aptech.

2 Năm Chuẩn Bị Cho Tương Lai

Bỏ học trung cấp mà chẳng ai biết, má mới hỏi "răng mà cả tháng này không thấy mi đi học" => "tui bỏ học rồi". Gần 12h một ngày ngồi trước máy vi tính suốt 7 tháng trời cày sới rồi cũng có thành quả, cái học bổng 320$ như nắng hạn gặp mưa, trị được bệnh "viêm túi". Sau khi rời DN vào làm việc ở HCM 2 tháng, gia đình và bạn thân mới biết mình nhận được học bổng trong xuốt thời gian học ở Softech. Cứ đều đều sống bằng tiền học bổng trong 2 năm trời cho đến ngày định mệnh. Tốt nghiệp ra trường, 3 lớp ban đầu mỗi lớp >20 đứa chỉ được 1 lớp năm 2 với 12 học viên và mình lại là 5 đứa may mắn tốt nghiệp năm 2 trong đợt thi đầu. Cầm cái bằng khá ra đời chưa biết sẽ có việc làm không? má nói "để ta xin cho mi đi đánh máy vi tính, tháng cũng được 300.000" => Thu cười. Kể từ ngày tốt nghiệp cấp 3 gia đình đã không có quyền can thiệp vào cuộc sống riêng của Thu nữa.

Suốt 5 năm trời, thằng sửa xe đạp cứ chọc quê "xe này mỗi năm thay 1 bộ lip, xích, đĩa với 2 bộ lốp, ruột".

Tìm Việc

Tình cờ phát hiện VietNamWorks.com mới biết đựơc là nghề mình dễ kiếm việc và giá của mình trên thị trường. Cảm thấy tự tin và bắt đầu đầu tư cho hồ sơ tuyển dụng. Được Pyramid-Consulting gọi đi phỏng vấn, mượn má 2.5tr đi. Đến HCM lúc 4h sáng, phỏng vấn lúc 3h chiều, 10h tối quay về Đà Nẵng. Giặt khô đồ, mượn má 2.5tr nữa lại lên tàu lửa đi HN cho cuộc phỏng vấn khác. Ra đến nơi nhận đựơc lời mời làm việc của Pyramid-Consulting nhắn tin về cho thằng bạn thân "mi chạy qua nhà nói má ta đưa ta mượn 5tr nữa đi HCM lập nghiệp"(nhắm tiền học bổng học kỳ 4 má sẽ đi nhận và sẽ biết Thu có học bổng). 1 tuần đi 4 chuyến xe lửa HCM - DN - HN giảm 5kg. 3 tuần sau khi tốt nghiệp có việc làm, đúng chuyên ngành và sống được bằng nghề. Tốt nghiệp sớm hơn những đứa đậu đại học học 5 năm, đợt 1 mấy tháng. Có việc làm trước những đứa tốt nghiệp loại khá, đậu đợt 1, học 4 năm. Có việc làm với mức lương là sự khác khao của mấy đứa bạn tốt nghiệp đại học loại giỏi làm việc tại Đà Nẵng. Vấn đề gặp lúc học cấp ba cơ bản đã được giải quyết.

Sử Dụng Những Thứ Sẵn Có Làm Tài Nguyên

Trong 1 lần nói phê phán cái giao điện web thằng Nguyên đồng nghiệp ngồi bên mới code xong "mi vẽ cái biểu đồ hình trụ mà trên biểu đồ đó không có thông tin gì cả, cái thông tin đó mi để chổ khác nên người sử dụng cảm thấy khó dùng. Họ không bắt buộc phải sử dụng sản phẩm của mi, họ sẽ tìm sản phẩm khác." vừa nói với nó xong quay lại thì anh Trí TA(technical architecture) hỏi:

TA: "cty mình đang thiếu 1 nhóm làm GUI(Graphic User Interface) em có muốn làm không?"
Me: "Em có thể tạo ra 1 cái GUI Usable và Accessible chứ em không có con mắt thẩm mĩ mà GUI thì phải đẹp nên em không làm GUI đựơc".
TA: "GUI chỉ đẹp mà không dùng được cũng như không, đó là lý do sản phẩm cty làm ra nhìn đẹp mà không dùng được"
Me: "OK em nhận lời research về GUI."

Thích web, được đào tạo về web, làm về web nhưng kiến thức căn bản học ở trường không giúp ích nhiều. Được cty cho phép sử dụng những gì hiện có để phục vụ học tập nghiên cứu nên cty đã trở thành nhà.

Làm Rõ Lý Tưởng Sống và Tái Định Hướng Tương Lai

Ở cái đất HCM này bà con nhiều nhưng không thân, sống cảnh "tứ cố vô thân nước sông gạo chợ" một thằng "bốn bể là nhà, màng trời chiếu đất". Lúc còn sinh viên sống với tham vọng rằng "con người rất giỏi nhưng hệ thống họ đang làm việc không những không phát huy sức mạnh của họ mà còn làm họ ngu ra. Mình sẽ tạo ra những hệ thống hoạt động tốt, người sử dụng sẽ nỗ lực ít hơn nhưng hiệu quả nhiều hơn". Là dân IT(Information Technology) trở thành Analyser sẽ giải quyết đựơc vấn đề này? Càng đi sâu tìm hiểu về cách làm GUI mới biết Usability Specialist mới mới là giải pháp. Giờ đây, tương lai đã ở trong tầm tay chứ không còn là sự may mắn nữa. Hiện nay, việc học hành đã định hướng được tương lai nhưng vẫn chưa định hướng được cuộc đời.

Kệ

[x] Đóng