Thứ Năm, 21 tháng 6, 2007

Thay Đổi

Bài viết trên blog của đồng nghiệp đánh dấu cho những thay đổi lớn.

Bài viết đó đã làm nãy sinh ý nghĩ: "có lẽ mình sẽ thay đổi kế hoạch 1 chút". Sau tết được vài tháng, một lần tình cờ đọc được 1 bài viết trên blog của đồng nghiệp. Ngày hôm đó là ngày đầu tiên đánh dấu sự thay đổi sau gần 2 năm sống làm việc đều đều ở Cty Pyramid Consulting.

Từ nay sẽ thay đổi. Vài tuần sau, một buổi chiều cuối tuần, gặp một đồng nghiệp ở thang máy báo cho một tin nữa vui nữa buồn. Tin này chính thức tạo nên sự thay đổi. Các kế hoạch làm việc năm 2007 thay đổi hoàn toàn. Và như ngay lập tức thấy một số việc cần phải làm và làm gấp:

  1. Sắm 1 chiết xe máy. Xe máy là 1 trong 5 thứ không muốn sắm, nhưng giờ cũng đã có 1 chiết. Xe đạp không thuận tiện cho việc đi lại đường xa trong khỏang thời gian eo hẹp được nên đã quyết định chia tay với chiết xe đạp yêu dấu: "Má trong tuần ni mua cho tui chiết xe, xe chi không cần biết miễn có xe là được". Đúng 1 tuần sau có xe, việc đi lại đường xa trở nên thuận tiện và kế hoạch thay đổi trở nên dễ dàng.

  2. Về thăm quê. Khi ra đi đã có ý định "hơn 10 năm mới về". 2 năm học tập và làm việc không có ngày nghỉ cuối tuần, không nghĩ lễ, thậm chí không nghỉ tết giờ mệt mỏi. Không biết đi du lịch ở đâu một thời gian để lấy lại sức lực làm việc tiếp. Xa Đà Nẵng cũng gần 2 năm, Đà Nẵng cũng là một thành phố du lịch, nhà mình lại nằm ở khu du lịch biển. Một công 2 việc, đi du lịch và về thăm quên luôn.

  3. Trở thành Usability Analyst và làm việc cho Cty Việt Nam. Ghét làm việc cho Cty Việt Nam nhưng Usability là công việc yêu thích hồi giờ. 2 năm trời sống lệch, sống gấp cũng vì nó. Giờ lại có Cty tuyển dụng làm chuyên về cái này, cân nhắc lợi hại cũng không xong. Thôi thì cứ liều mới biết. Vậy là về làm việc cho Liquidline (Cty con của Vinagame) ngày 1/6/2007. Sản phầm đầu tiên làm chuyên về Usability là Yobanbe (http://www.yobanbe.com).

2 năm làm việc và sống như một gia đình ở Pyramid Consulting. Đã học hỏi được rất nhiều điều và có nhiều đồng nghiệp tốt. Giờ đã chia tay Pyramid Consulting và nhớ lại những kỷ niệm với đồng nghiệp cũ cũng thấy một chút buâng khuâng.

Gởi Các Bạn Đồng Nghiệp

Trong số các đồng nghiệp cũ, có nhiều người bỏ kiếp làm công cho người khác để làm công cho mình hoặc để trở thành chủ. Từ làm công cho người khác đến làm công cho mình là một bước tíên dài. Nhưng từ làm công cho mình phải đi một chặng đường gian nan để trở thành chủ. Vì Thu không tiếp tục làm việc với mọi ngừơi, Thu chỉ biết chúc mọi người "Chân Cứng Đá Mềm" và tặng các bạn một bài học Thu học được từ chuyến du lịch vừa rồi với Cty Pyramid Consulting.

Bài Học Từ Thực Tế

Khi hỏi một nghệ nhân ở làng gốm Phan Rang giá của cái tháp nung này thì được trả lời là 50.000 VND.

Thấy bên cạnh có cái tháp nhỏ hơn gấp đôi, nên nghĩ rằng nó nhỏ hơn đỡ tốn công mang nặng mà giá thì chắt chắn là rẻ hơn. Cái này mang về Đà Nẵng làm quà tiện hơn cái kia. Ngay khi định hỏi giá thì có một người ăn mặt lịch sự đến, người nghệ nhân này mới nhường quỳên bán hàng cho người lịch sự này. Khi hỏi giá cái tháp nhỏ bên cạnh là bao nhiêu thì nhận được câu trả lời là 100.000 VND.

Tại sao cái nhỏ hơn nhẹ hơn gấp đôi mà giá lại cao hơn gấp đôi?

  • Người nghệ nhân đó định giá theo số lượng sản phẩm họ làm ra trong ngày. Với giá lao độngở Phan Rang, một ngày khoảng 30.000 VND thì cứ 1 ngày 1 người thợ làm được 3 cái. Bán 1 cái với giá 50.000 VND đã có lời rồi.
  • Người ăn mặc lịch sự kia với góc nhìn của người thông thạo thị trường.Bíêt ngay đây là đòan khách du lịch từ HCM ra, ở HCM giá 1 cái tháp như vậy là 200.000 VND nhưng thu nhập của người dân trong đó cao hơn ở đây nhiều. Nếu mình bán với giá 100.000 VND thì họ cũng mua vì thể nào họ cũng lời 100.000 VND mỗi cái.
Quay Lại Hoàn Cảnh Thực Tế của Chúng Ta
  • Người nghệ nhân đó là những lập trình viên. Biết kỹ thuật, sản xuất nhanh, nhiều nhưng không am hiểu thị trường. Do đó chúng ta không biết cái giá của sản phẩm của chúng ta trên thị trường.
  • Người ăn mặt lịch sự kia là người bán hàng. Họ biết được ai mua, mua cái gì và giá cả thực của món hàng đó là bao nhiêu. Hay tóm lại, giá cả phụ thuộc vào người bán, người mua, hàng hóa và tình hình thị trường.

Các bạn là những nghệ nhân, các bạn cần người biết rõ thời thế để đẩy giá trị sản phẩm của bạn cao hơn giá trị thực của sản phẩm.

Chúc chúng ta đều thành công trong sự nghiệp.

Thứ Ba, 19 tháng 6, 2007

Tết Đoan Ngọ

Hôm nay là tết Đoan Ngọ phải không ta?

Giờ cuộc sống như 1 vòng tròn khép kín, ngày lại ngày, tuần này rồi tuần nữa cũng giống như tuần trước, lúc nào cũng chìm trong công việc. Không có cơ hội để coi thời sự, uống cafe nên cũng không biết hôm nay là tết Đoan Ngọ. Chỉ đến lúc các đồng nghiệp rủ mua bánh ít tro ăn mừng tết Đoan Ngọ mới biết. Vậy là tròn 2 năm(âm lịch).

Nhớ lại 2 năm trước. Tết Đoan Ngọ năm 2005, 11h trưa mang vali tạm biệt gia đình bạn bè lên tàu hỏa nhắm hướng HCM thẳng tiến. Là thằng đầu tiên trong đám tốt nghiệp, có việc làm và bỏ xứ đi tha phương cầu thực ở đất khách nên lúc chia tay không thấy nhiều thay đổi. Mấy thằng bạn thân tiễn chân ra ga, đến lúc tàu chạy, nó nhìn theo không biết lúc đó nó nghĩ gì. Riêng mình, ý thức được ngày hôm nay là một ngày quan trọng. Tự do và tự lập.

2 năm rồi, giờ nhìn lại không khỏi ngậm ngùi. Sống gấp, sống lệch để hôm nay qua mặt được khá nhiều bạn bè và một số người đi trước. Cái giá phải trả trong 2 năm qua không thể qui thành một con số. Nhưng nó không hề nhỏ.

Thây kệ, tiến lên và không ân hận.

[x] Đóng